Ngày của Bố

Hôm nay là Ngày của Cha. Ở VN mình, cái ngày này vẫn chưa được phổ biến, bởi nó đâu phải là cái ngày có nguồn gốc từ nước mình đâu. Chính bản thân mình cũng chẳng thấy "thân mật" gì lắm với cái ngày này. Thế mà sáng nay, nhìn mấy tấm hình trên báo Tuổi Trẻ, lại xúc động lạ. Không phải lúc này mình mới nhớ về ba. Hôm qua, hôm kia gì đó, có đọc bài báo nói, yêu thương cần được nói lên thành lời. Thế mà đã 24 tuổi, vẫn chưa bao giờ có ý thức rằng, phải nói với ba rằng "Con yêu ba". Cũng không hiểu tại sao, mà có lẽ một phần cũng bởi vì, nếu bi h mà nói ra như thế, thế nào bố mẹ cũng quýnh quáng lên, không biết con nhỏ Út bị cái chi, đang có chuyện gì buồn, đang bị ai ăn hiếp. Hihi, thế nên thôi vậy. Nhưng vẫn muốn nhắn nhủ với những người bạn của mình, những ai khá khẩm hơn MĐ ở cái khoản ăn nói 1 tí: Hãy để yêu thương được nói thành lời. Hi vọng là có người làm được như thế. Chắc hẳn sẽ có những người bố hạnh phúc.

Gideon có lần bảo với mình: Tại sao mày không tin vào bản thân mày? Tao vẫn nghĩ là có những chuyện mày có thể làm được. Tại sao mày thiếu niềm tin? Bố mẹ tao hãnh diện về tao, tất nhiên, vì tao là con của bố mẹ, chứ không phải vì tao giỏi. Và tao biết và tin, bố mẹ mày cũng rất hãnh diện về mày. Believe in yourself.

Chỉ có bấy nhiêu thôi, nhưng đã 3 tuần rồi để từ ngày G nói những lời này, mình vẫn nhớ và nghĩ về nó. Tại sao mình lại thiếu niềm tin vào bản thân? Chẳng phải là niềm tự hào lớn nhất của đời người là đứng dậy sau khi vấp ngã sao? Ừ, đã đến lúc mình phải vững bước rồi. Con đường mình chọn, có lẽ điên 1 tí, khùng 1 tí, nhưng tự dưng lúc này mình lại có niềm tin vào con đường đó, vào chính bản thân mình. Chẳng biết sẽ giữ được niềm tin này đến bao giờ, nhưng mình muốn làm điều đó. Vậy thì, do it, don't be afraid, silly girl!

Ngày mai rất nhiều việc để làm. Phải sống sót thôi, hihi.

Thiệt là bực bội, bực bội. Sao mà KFC gần nhà nó dở khủng khiếp. Bực hơn là vẫn không thể không ăn, hix. Sau khi gặp Anh Minh (người iu cũ của tui, hix) tối qua, lại càng quyết tâm phải ăn nhìu nhìu KFC. Nhưng muh, hix hix

Bực cái thứ 2, là cái đầu tóc của mình. Bây giờ thì mặt mũi tối thui thùi lùi (dù trước đó đã chẳng sáng sủa gì cho mấy). Giờ thì hết hi dzọng mong manh là tìm được người iu rồi. Đúng, hix, với cái mặt như thế này thì, hix hix

0 nhận xét:

Đăng nhận xét