F.I.G.H.T?

I definitely lose the battle.

Don't know how to fight. Don't want to fight either.

Are u happy when you fight me down?!?

So sorry. For both of us.

E.M.P.T.Y DAY




Buồn nhỉ? Cuối cùng thì một số điều mà mình tin tưởng cũng rơi rụng cả- lại như những mảng vôi sữa rơi khỏi bức tường rêu phong cũ kĩ. Ngỡ ngàng.

Lâu rồi, mới thấy đôi mắt mình có cảm giác cay cay.

Có thật là, càng ngày phải trở nên khôn ngoan hơn? Nhưng tại sao phải thế?!? Lại muốn cười. Ngộ. Nhưng mà thật sự muốn nhìn thẳng vào họ mà cười. Thế là cuối cùng, cũng thấy cả rồi. Buồn. Nhưng nhẹ nhõm.

Có thật không em?!?

Nghĩ nhiều, làm nhiều. Và nói ít. Chắc chắn phải thế thôi. Có còn cười không nhỉ?!?

Cuộc sống phức tạp. Nhưng sao lại phải sống không như bản thân mình?!? Mặc. Vẫn sống theo đúng là mình thôi. Cứ cười nếu muốn cười. Thế, em nhé. Là do mình chọn mà.

Nghe được một giọng nói, cảm thấy lòng bớt bộn bề. Nhưng tại sao lại có thể nhận ra mình ngay khi lúc nào cũng chê mình cái này cái nọ?!? Con người thật khó đoán, hix. Chẳng lẽ cái giọng của mình ngày càng trở nên the thé, đanh đá, chanh chua?!? Ặc ặc, nghĩ đến đó là đã hix hix hix

Ui, loay hoay mãi cũng chẳng bít bắt đầu từ đâu. Bắt đầu thấy nhớ sư phụ rồi. Sư phụ mau về đi. Dạy và chơi với con chứ. Ở nhà buồn chết được, sư phụ ơi.

Cố gắng! Cố gắng!

Dạo nì rất chi là lười biếng. Sáng không muốn dậy, chỉ mún nằm ở nhà phè phỡn đọc truyện tranh thui ^x^. Không mún lết vào công ty tí nào. Dạo nì nghỉ phép hơi bị nhìu, hết phép mất rùi, huhu. Sao hổng cho mình làm ở nhà ta?!? Chắc phải set cái này thành mục tiêu phấn đấu của mình quá :-D

Sắp xì trét rùi. Sắp bị điên rùi. Sắp bị công việc đè bẹp dí rùi. Và chắc là sắp chết rùi. Hix

Tình hình là mày móc cứ kéo nhau "man" hết cả lũ, không thể kiểm soát. Ừ, thì máy mà, cũng như người thui, cũng phải có lúc hư chứ. Hình như dạo này lì rùi, nên cảm thấy đỡ sợ hơn trước. Nhưng mà cái áp lực của những người không hiểu (và không chịu hiểu) gây ra cho mình cũng không phải là nhỏ. May mà bên cạnh mình vẫn còn có những người khiến cho mình cảm thấy yên tâm (cái này mới à nha. Vì trước giờ mình đâu có yên tâm về cái gì đâu :). Và mình "thấy" được khá nhiều từ họ. Cả mớ kiến thức mới mà mình mới nhặt được+phong thái làm việc của người ta nữa. Rồi cũng từ đó mà nhận ra là mình càng ngày càng bộp chộp. Làm tay chân nhanh hơn suy nghĩ. Cái này trông không là gì. Nhưng mà suy nghĩ lại thì điều này khá nguy hiểm. Nhận biết được là hay rùi. Chắc phải cảm ơn 1 người nhìu nhiù :-)

À, dạo nì còn có thêm sư phụ mới. Mình có rất nhiều sư phụ, mỗi người có 1 điểm hay mà mình cần và nên học. Bi giờ lại vô cùng hân hạnh khi có thêm 1 sư phụ nữa. Sự phụ mới hiền ơi là hiền (nhưng trong công việc thì nghiêm thấy sợ, hix), rất chi là dễ thương. Sư phụ rất giỏi, nhưng rất chi là khiêm tốn. Chỉ mún hiểu và khám phá công việc thui, chả mún tranh công. Cái điểm này thì mình cực kì kết. Nhưng mà "dở" 1 cái là đã có dzợ đẹp rùi. Mất điểm, hìhì.

Dạo này (lại dạo này), tự dưng mình có cái cảm xúc chi chi rất chi là kì kì, lạ lạ. Giống như là chồi non đang nảy mầm từ cái cây khô hạn. Cái cảm xúc đó, ngày càng mạnh hơn. Nhưng mà khùng ở chỗ là mình chẳng biết nó là cái gì. Ui cha, chắc là sắp bị nổ, hì hì.

Ngày mai bị lên thớt rùi. Bị "dò bài" rùi. Nên lại nói nhảm rùi. Cái tật, hoài mà không bỏ. Hư.

Ngày mai, hổng bít nó sẽ trôi qua mau hay như rùa bò. Chỉ biết là từ ngày mai lại phải cố gắng. Ngày mốt cố gắng gấp đôi, ngày kia cố gắng gấp đôi ngày mốt. Và ngày... sẽ die, hehe...




Welcome back

Hehehe

Sáng nay còn hix hix, chẳng mún bước chân dzô phòng. Tại bít hôm nay, phòng sẽ vắng 1 người. Từ nay chẳng còn có đứa siêng năng đi làm sớm với mình. Thế nên, bước chân buổi sáng mà nặng ơi là nặng. Nhận được cái mail của nhỏ lúc trước nữa thì, hix hix thiệt lun.

Thế mà chiều nay thấy nhỏ lò mò lò mò dzô, lại nhận được tin vui (cứ cho vậy đi, hehe) của nhỏ, vui thiệt là vui. Thấy chưa, điều mình ước cho nhỏ đã thành hiện thực rùi. Nhanh ghê. Mình biết những gì tốt đẹp hơn sẽ chờ nhỏ phía trước mà.

Thế là từ nay, gì chẳng gặp nhau thường xuyên nữa, cũng chẳng còn làm chung, nhưng mà cả hai cùng phấn đấu nhé.

Hai con nhỏ cá mòi Techno điên khùng, thoát khỏi cá hộp, ra sông ra biển rùi lại chui vào ở trong cái hộp. Hihi, mọi người bảo thế.

Nhỏ à, ai cũng vui với cái tin đó hết á. Welcome back nhé :)

Farewell

Have a nice trip, my friend. It's kinda hard to say how we love you, but that's true. Don't know what to say, just want to make a wish for you. And hope that all the best will wait for you ahead.

To me: Not having chances to work with someone anymore doesn't mean that she is not your fellow, or your friend. And that doesn't mean you r alone from now on as well. Be brave and dare dream. Believe in what you see. And believe in yourself as well.