0

Lâu rồi, hôm nay lại có cái cảm giác mất mát 1 thứ gì đó một lần nữa. Cũng đã lâu rồi, cái cảm giác này mới quay lại vời mình. Và cũng đã lâu rồi, mới thấy lòng trống trải đến lạ lùng.

Chiều nay, gọi điện cho chị Hạnh. Chị mới nghỉ làm. Hồi trước lúc chị còn làm, cũng không thân gì mấy. Hôm nay, đi ngang qua phòng, chẳng thấy chị đâu, lúc đó mới thấy sao mà nhớ cái giọng điệu ơi là điệu của chị, nhớ cái giọng lách chách như chim sẻ của chị (chắc là nhớ đối thủ duy nhất của mình về khỏan nhão, hehe)...

Hôm qua, nhớ là đã uống hết ly cafe sữa cho bé Dzịt, hết ly cafe không đường cho mình+ 1 ly trà nữa. Thế mà chẳng thấy nhẹ nhàng đi tí nào. Chỉ mong cái cảm giác này sẽ chóng qua đi. Mong lắm. Không muốn thấy mình yếu đuối như thế này thế nào. Muốn viết một cái gì đó thật vui, thế mà ngẫm nghĩ hoài chẳng viết được cái gì. Thôi vậy.

À, tự dưng lại nhớ da diết cái bài hát này:

Một đêm bước chân về gác nhỏ

Chợt nhớ đóa hoa tường vi...

Van La Hanh Phuc Lam




... Cuộc đời của mỗi người chỉ có 1 lần mà thôi

Nhưng có một lần để nhận ra, đã đi bên cạnh nhau từ lâu rồi mà không biết...

Sắp chia xa rồi mới thấy nhớ thương

Để luyến tiếc, để tiếc nuối vẫn là hạnh phúc lắm...

Vẫn là hạnh phúc lắm... vẫn là hạnh phúc lắm...

(mấy dòng trên không phải copyright của mình)

Sometimes a word can save a life

And you did it

So that's why U r so special to me

And it will be this forever.... ever... my friend

Là Vậy Sao?




Ra trường cũng được hơn năm rồi, đi làm cũng chừng bấy thời gian. Vậy mà ngày hôm nay mới thấy buồn đến vậy.

Biết vậy thôi, rồi cũng phải chịu mà đâu thể giải bày với bất cứ ai.

Uhm, biết vậy thôi...

Kiếm tiền cũng khó dữ hen.

He...He...He...




Juv đã trở lại Serie A, có 1 phần đóng góp không nhỏ của anh í, hí hí. Iu iu iu :) Nhưng mà nhớ lại 1 đống người đã bỏ đi hồi đó, sao thấy :(

image

Huhu




5h15' sáng: bị bác giữ xe mắng cho 1 trận té tát. Cái tật đi sớm về khuya. Huhu, tội nghiệp con quá.

Đứng đợi xe, ướt như con mèo hen. Ho khụ khụ khụ như con mèo già. Tóm lại lại giống con mèo lừ đừ.

6h: phát hiện chùm chìa khoá đã không cánh mà bay. Gọi điện về nhà tìm, không có. Huhu, hổng biết đâu, nó mà mất là em chết.

Cả ngày: không làm được việc gì ra hồn. Nói chung là đụng đâu vỡ đó.

Chiều về, ghé khu triển lãm. Không mở khoá cổ mà chạy, hậu quả là trật cái chân, xe hư+balô đứt dây. Huhu, cái ngày gì xui quá thể.

Nhưng nói chung là tiên trách kỷ, hihi. Nobita ơi, cố lên Nobita.

Trời khá cool, mưa xong, cả công viên mình đi qua mờ trong làn khói, giống Đà Lạt ghia. Lại nhớ cái bài Phố Mùa Đông... Có người nhắn tin, ngoài ấy cả không gian cũng như đang trong làn khói... Giống nhau quá cũng không hẳn là tốt. Giống như câu nói ngày xưa làm mình đau lòng: "Hai nửa giống nhau chẳng thể ghép với nhau bao giờ". Thật không? :) Lại nghĩ vẩn vơ rồi.

Ngày mai nghỉ phép. Chán quá.

Dạo này rất chi là mệt mỏi. Thôi, chưng mấy cái avatar mới cầu may :)

Chưng cái hình anh A nói giống ma lên đầu tiên, hihi.

Ôi, I van U

Thật không hiểu nỗi. Bây giờ đúng là hết hiểu rồi. Tại sao cái gì cũng vậy, đang ngon lành, tới phiên mình in charge liền bắt đầu trở chứng hết cả lũ. Là sao? Mà thiệt là mình đâu có phá cái gì đâu. Hết biết! Biết chít liền! Chẳng lẽ phải cúng hả trời. Men men, I van mấy U, mấy U bình thường dùm chị, huhu

Hôm nay tốn thêm 1 ngày vô ích. Chán.

Ngày mai sẽ đi hỏi lớp học lại tiếng Nhật. Học cho đàng hoàng. Chúi mũi làm hoài, ngu thấy ớn. Chuẩn bị chuồn thôi, hihi.

Mưa...

Sài Gòn lại vào mùa mưa rồi. Lại sắp phải đi ngoài đường trong tình trạng không thấy gì. Hổng hiểu ai thì sao, chứ sao mình vẫn không thể quen với cái kính quỷ sứ, dù phải đeo hơn 10 năm. Mén ơi, hơn 10 năm rồi đó hả? Chời chời, nói tới đây mới nhận ra điều đó. Khiếp, già rồi chẳng còn minh mẫn như trước, kha kha

Lúc nãy trú mưa, Dế gọi điện. Cũng lâu lắm rồi chẳng gặp nhau, hình như hai đứa đang dần xa nhau thì phải. Đúng rồi. Nhưng chẳng muốn điều đó một chút nào. Lạ, có những điều chỉ cần nói ít mà hiểu cả, Dế nhỉ? Và có lẽ, hai đứa thương nhau cũng vì thế. Sao mà giống nhau :)

Trời mưa. Hết thích mưa rồi. Ghét mưa rồi. Hổng thích nữa. Hổng thích.

Óa, nói đến đây lại nhớ, cũng đã hai mùa mưa rồi. Hai năm rồi sao? Vẫn loay hoay, loay hoay va loay hoay. Ngộ thiệt hen.

Tu bo va khong...

Vẫn là mình với tỉ tỉ điều không thật.

Loay hoay hoài chẳng tìm được lối thoát ra khỏi những điều hư hư ảo ảo, chẳng biết là sự thật hay mộng mị.

Làm sao để biết cái gì nên từ bỏ, cái gì không cần bỏ?

Ừ, nếu người ta biết hết, thì đâu có phải lan man thế này nhỉ...

Cho HC: Ui, tội nghiệp quá nhỏ ơi. Chẳng giúp được gì cho nhỏ khi mình suốt ngày cũng phải chạy đi giải quyết ba cái thứ vớ va vớ vẩn. Cố lên nhỏ nhé... Bữa nay nhìn hốc hác hơn trước nhiều rồi, thấy mà thương quá đi thôi.

Tuần sau G sẽ theo mình xem cái phần mình làm. Không làm được thì quê chết. Phải cố gắng hen. Và phải hoàn thành cho xong cái hôm trước đã hứa làm cho G nữa. G dễ thương, hihi...

Xin Lỗi...

Hôm nay mình đã làm cho Gideon bực mình. Chắc G cũng hơi hơi giận rồi đó. Thiệt tình, cái miệng hại cái thân. Ai bảo lắm lời+nhiều chuyện+nói chuyện dzô dziên. Xin lỗi Gideon nhiều nhiều nha. Xin lỗi thiệt tình đó.

Thiệt ra mình rất nể G đó. Dễ thương, lại giỏi giang nữa. Hổng biết làm sao G có thể control được bao nhiêu là những thứ rắc rối, phức tạp đó. Một mình G làm hết. Thấy tội nghiệp+thương G làm sao á. Làm quá, rủi mà bị ốm 1 cú là hổng có ai lo cho. Mà tụi H ác lắm. Nó bắt làm như điên.Thương nhiều nhiều. Nói ra chắc mấy chị chọc mình, thiệt tình cứ thấy G cố gắng làm việc là thương như thương mấy anh mình ở nhà.

Còn có 4 tuần nữa thôi, G cố lên nhé. Sắp được về nhà rồi :)

Hôm nay biết G làm việc rất mệt, mà chẳng biết làm gì. Thôi, chúc G ngủ ngon tối nay vậy. Nice dreammmmm

Khò Khò

BUỒN NGỦ, BUỒN NGỦ, BUỒN NGỦ.

Thiệt tình cái bạn Đẹp Trai này, đang làm mà nói muốn về nhà go to bed early, làm mình cứ muốn ngã lăn đùng ra ngủ thôi. Ôi, ước gì ngày có 48 tiếng, làm 8 tiếng, ta sẽ dành 12 tiếng để ngủ. Akaaaaaaaaa, sảng khoái hihi (ai biểu làm con heo chi)

Sinh nhật bé Nghi bợm, tội lỗi quá. Akaaaaaaa, tha lỗi nhé.

Cố gắng, cố gắng, ngày mai, ngày mốt. Ngày kia được ngủ rồi. Vì sự nghiệp khò khò muôn năm, cố gắng!

To Pu: Ê, một mình tao là đủ rồi nha. Mày tỉnh dùm tao cái. Thi tốt nha mày.

Mún nghe nhạc quá. Akaaaaaaa, nghe bài gì bi h?