Haiz, ta nói, đúng là không có gì làm nhiều người "điên" lên như bóng đá. Tối qua, nằm trong nhà xem VN-Thái mà nghe mấy nhà hàng xóm la mún thủng lỗ tai lun. Nghe thông báo tình hình là ngoài đường bà con đi bão dzui lắm, kẹt xe tới sáng mới dzìa :-D
Cũng đã lâu rồi, không có can đảm ngồi xem mấy anh đội tuyển VN đá trọn 1 trận. Nói thiệt, xem mấy anh đá đau tim chết được. Nhưng hôm qua là trận cầu hay, và thấy mọi người xứng đáng được hưởng niềm vui chiến thắng, được hưởng những lời ca tụng lên tận mây xanh từ mấy anh BLV và mấy tờ báo- mà chỉ tháng trước thôi còn dập mấy anh te tua cũng bằng những lời bàn luận. Thế nên, mấy anh ráng tranh thủ mà dzui cho trọn niềm vui này đi nhé, ai mà biết ngày mai
Nhìn niềm hạnh phúc vỡ òa của mọi người trên sân Mỹ Đình, của thầy trò nhà Calisto, tự nhiên lại nhớ tới Văn Quyến. Lạ một điều, Quyến chưa bao giờ là cầu thủ mà mình thích, nhưng phải thú nhận Q có tài. Đáng lý ra hôm qua Quyến cũng có mặt ở đó cùng Công Vinh, Tấn Tài, Minh Phương, Tài Em. Chỉ tiếc sai lầm của Quyến là quá lớn, và anh phải trả giá cho điều đó. Chỉ mong sao, những thế hệ cầu thủ trẻ hiện nay và sau này được giáo dục, được quan tâm và sống tốt để không tự chặn đứng con đường tương lai của mình. Nỗi buồn thua một trận bóng không đau bằng sự thất vọng của người hâm mộ về con người, nhân cách sống của các anh.
Thắng 1 trận, không có nghĩa là bóng đá VN hơn bóng đá TL. Còn phải cố gắng rất nhiều. Nhưng mà kệ nó đi, mừng chiến thắng của các anh nhá