Thơ ....(thẩn)

Lâu lắm rồi mới lại nghe cô đọc thơ. Còn gì nữa, cũng đã mấy năm. Hồi còn ở quê, cứ mỗi lần đan, may hoặc làm điều gì một cách chăm chút, lại nghe cô ngâm thơ. Nhẹ cả đầu, hì hì. Cũng chẳng biết người hay đọc thơ thì có tâm trạng gì không, chỉ biết mỗi tối mưa rét, khi mình nằm cuộn tròn trong lòng cô, có khi thiu thiu, có khi giả vờ ngủ say, lại nghe cô đọc. Giọng cô chẳng buồn da diết như mấy chị hay ngâm thơ trên TV, cứ bình bình, thản nhiên. Vậy mà mỗi lần nghe là mỗi lần thẫn thờ. Sống với cô bao nhiêu năm, nghe thơ bao nhiêu lần, thế sao lớn lên mình chẳng thuộc 1 bài thơ nào hết là sao? Đúng là óc bã đậu mà.

Tự dưng cô hỏi, có nhớ bài này không. Rồi cô cứ ngâm 1 mạch, chẳng để cho mình trả lời. "Em ơi đợi anh về - Đợi anh hoài em nhé - Mưa có rơi dầm dề - Ngày có buồn lê thê - Em ơi em cứ đợi..." Con chẳng hiểu vì sao cô biết, nhưng cô luôn là người hiểu con đến từng ngóc ngách tâm hồn con. Người ta không phải lúc nào cũng làm được cái điều mà người ta muốn, phải không cô? Vậy thì tại sao, trước khi về, cô còn dặn con "Dễ dàng từ bỏ thì đừng bao giờ yêu"?!? Choáng! Hì hì. Lúc trước mà nói chuyện yêu đương thì chết với cô, sao bây giờ cô lại thế. Yêu với đương gì cô ơi. Không yêu nữa.

"Chỉ vì không ai người - Biết như em chờ đợi..."

Con không phải là người duy nhất biết chờ, vậy thì chờ để làm gì... Chờ điều gì hả cô?

Đừng lo cho con mà, cô nghen :)

Một Ngày...

Một ngày....

....thấy mình...

Như cây mùa rụng lá...

...Mục rã từ bên trong...

Em...

Khi em nhìn tôi bằng ánh mắt thản nhiên của một người xa lạ, tôi biết những sợi dây vô hình mong manh cuối cùng cũng đứt cả rồi...

Có giận không?

Một chút bàng hoàng...

Đau...

Và xót...

Em tôi...

Everyday is a fighting day!

Hix hix, cố gắng, Mđ ơi, cố gắng nhé.

Hôm nay, máy bay lại bay dzèo dzèo trên đầu. Có nghĩa là lại chạy loăng quăng, và lại về trễ. Ui men ui.

Bụt ui là bụt, bụt cho con ước 1 điều nhé. Ước cho cái máy điên điên đó nó hết cà tưng, để con có thời gian con làm chuyện khác. Hix hix. Lỡ xin rồi, cho thêm con 1 điều nữa. Ước chi tối nay nó đừng có out, để con khỏi bị dựng dậy giữa đêm, rồi lại lọt tọt chạy vào. Hix hix, Bụt ơi.

Ước thêm 1 điều nữa: sáng mai dậy sớm được. Và không bị mắng. Hú hú, Bụt ơi.

Nghe Celine Dion với "I believe in you" nè. Mình tin ở mình. Đúng rồi. Cố gắng :-)

Ui, mình mún cười 1 cái thiệt tươi là tươi nữa nè :-D

Ma'y Bay, May' Bay

Hom nay lai tiep tuc ve tre, chan cai su doi thiet :-( :-D.

Tu kiem diem: sap xep thoi gian va cong viec chua hop ly day nhe.

Oi, minh dang boi. Boi+boi+boi. Gioi thiet. Hoc may khoa boi ma van khong biet boi, bay gio thi "boi tu do", hehe.

Dung doi xe buyt o Nga Tu N.O, thay ma'y bay bay dzeo` dzeo` tren dau. Hihi, thiet da. Y nhu luc hoc cap 1, moi lan ra DN choi voi ba`, toi toi, may chi em keo ghe ra hien nha ngoi xem may' bay. Nhin hinh` tren duoi may' bay, doan xem may' bay do tu nuoc nao toi, thiet la dzui. Ui, nho tui no qua. Du cang ngay cang lon, cu xa nhau, gap lai cung thay nguong nghiu. Cha hieu vi ly do gi nua. Ngo hen.

Noi may bay moi nho, tu nhien lai thich di Anh. Thich di qua nhung con duong, nhung bo thanh cu ki. Chac la anh huong phim anh nhieu qua day. Bot xem phim lai di la vua roi, hix hix.

Ghe qua blog cua be P. Lau roi, chang co hoi han gi. Thay cai blast ma thuong no thiet la thuong. Nhe ma sa^u, sa^u nhung se nhoa` mau... Chot nghi den minh. Nhung sao chang thay thuong minh lay mot teo.Quai! Chac la`m qua' roi dien mat roi. Ui men ui.

Ngay mai co^ lam phau thuat. Thiet tinh la bat hieu ghe. Den ca nhu vay cung khong the nghi lam. Chac dap dau dzo goi tu tu cho roi. Thiet tinh...

Và Họ Tìm Thấy Nhau.

Hix hix, dạo này đầu óc rất chi là ...lung tung. Gọi là gì nhỉ, dễ "rung động" (hay manh động ), "mong manh dễ vỡ", hì hì. Thế mà cái bạn hàng xóm nào đó cứ tra tấn mình mấy ngày nay bằng cái bài "Just walk away". Sáng sớm+tối khuya mà cho em nghe cái bài này thì thiệt là ...ác ớn lun.

Cô gái trong bài hát mong người ấy nói lời chia tay và cứ thế quay đi, đừng ngoảnh đầu lại để thấy mình đang khóc, thấy mình yếu mềm. Để không phải thốt lên một lời như là van xin, níu kéo...

Còn một nơi khác, không có một lời "say goodbye", cũng chẳng quay đi bỏ lại một người sau lưng, thế mà vẫn cứ xa nhau, xa dần và cuối cùng như chưa hề quen nhau...

Chuyện nào sẽ buồn hơn?!? Mà so sánh chuyện nào buồn hơn để làm gì? Bởi cuối cùng thì đều là... chuyện buồn (thiệt tình, lần lần thấy mình nói chuyện nhảm ớn).

Xem đi xem lại "Love actually", tinh thần bình tĩnh hơn những ngày qua một tí. Love is actually all around, phải không nhỉ? Uhm, hôm trước còn muốn biến mất khỏi thế gian này, thế mà tối qua mơ thấy Nội, bi giờ thì mọi chuyện đều ổn. Hạnh phúc giản dị, chỉ thế thôi. Khi biết rằng, dù có ai quay lưng lại với mình, vẫn còn nhiều người luôn yêu thương mình. Chẳng phải là tình yêu đó sao, Nội nhỉ?

Trong cơn hưng phấn (nham nhở ), dọt lên Lý Chính Thắng xem phim (nhưng nói chính xác mục đích chính là xem quảng cáo Tiger ). Khoái loạt quảng cáo lần này, hì hì. Rút ra cho mình một bài học: trước hết phải là sự khác biệt, sau đó tính tiếp chuyện hay, dở. Nhớ hồi trước, mình rất ghét quảng cáo Tiger, thấy dzô dziên gì gì á. Nhưng có 1 điều không thể chối cãi, đó là sự khác biệt. Bây giờ thì chuyển từ ghét sang thích. Ít ra, mình cũng học được điều gì đó (đúng hay sai, tính sau ).

Ủa, mà xí, đang nói chuyện phim muh. "Xôi" hôm nay chẳng ngon, chẳng dở, kệ, có "ăn" cũng tốt :-D Mà cũng thấy thêm 1 điều sáng tỏ mà cái đầu bã đậu của mình cần phải ghi nhớ: Khi gặp chuyện không vui, không đổ lỗi cho người khác là tốt. Nhưng cũng đừng bao giờ tự nhận hết lỗi về mình rằng tại mình không hoàn hảo, tại mình thế này, thế khác. Bởi dù có chuyện gì xảy ra, dù bạn không là người hoàn hảo, bạn vẫn luôn được yêu thương thật sự bởi ai đó. Tại sao không forget những gì không hài lòng để sống vui hơn nhỉ? Chỉ khi sống vui mới nghĩ ra việc sống thế nào cho có ích (và chơi bời thế nào để không chị chị Hai la, hehe). Acha, acha, nói chung đầu óc thông suốt.

A, sẵn tiện nhắn lun cho đám en chơi: bên trái nhà tao có nhà hàng Kentucky, bên phải có quán bia tươi mới mở :-D

Dù buổi sáng có hơi tâm trạng 1 tí với cái bài hát đó, nhưng xem phim xong thì, hì hì. Ít ra cũng có những người đã tìm thấy nhau.

Chắc tối nay phải mở cho bạn hàng xóm nghe "The colour of love" quá. Phải có niềm tin đối với tình yêu chứ :)

http://www.muzic9.com/#song,118

I'll paint my mood in shades of blue
Paint my soul to be with you
I'll sketch your lips in shaded tones
Draw your mouth to my own

I'll draw your arms around my waist
Then all doubt I shall erase
I'll paint the rain that softly lands on your wind-blown hair


I'll trace a hand to wipe your tears
A look to calm your fears
A silhouette of dark and light
While we hold each other oh so tight

I'll paint a sun to warm your heart
Swearing that we'll never part
That's the colour of my love

I'll paint the truth
Show how I feel
Try to make you completely real
I'll use a brush so light and fine
To draw you close and make you mine

I'll paint a sun to warm your heart
Swearing that we'll never ever part
That's the colour of my love


I'll draw the years all passing by
So much to learn so much to try

And with this ring our lives will start
Swearing that we'll never part
I offer what you cannot buy
Devoted love until we die

Tuần này rất chi là căng thẳng. Cố gắng, nhé!

To all: Cuối tuần mà hổng nghe tin tức gì của tui, nhớ dành cho tui 1 giây mặc niệm nha :-D

Ngày Bình Thường Ngỡ Là Mình...

Mẹ đi khám bệnh. Ra quá trời bệnh. Nhìn mẹ lặng lẽ, đau quặn lòng. Lại thấy sợ hãi thời gian. Thời gian… Sợ chẳng còn kịp… Mà có bao giờ là kịp…

Sao hôm nay lại thấy vô cùng hoang mang về điều mà mình nghĩ mình đã trả lời được cho mình: Mình đang tìm kiếm điều gì giữa cuộc sống bộn bề này cơ chứ?

Chỉ còn thấy bao nỗi sợ hãi bao lấy mình, và chỉ muốn trốn vào đâu đó… Nơi yên bình và thanh lặng… Cũng là lúc biết mình phải kiên cường hơn bao giờ hết.

Muốn tựa vào ai đó… nhưng biết mình phải luôn đứng vững, không được phép dựa dẫm nữa… Muốn vỡ tan thành ngàn mảnh nhỏ và tan biến như khói...nhưng biết mình phải cười với nụ cười vô tư, nhí nhảnh, bởi trong nhà chỉ có mình biết cười như thế mà thôi. Phải không mẹ?

Nước mắt rơi… Có ích gì đâu…

Vẫn còn nhớ bộ đồ chơi là những chú lính nhựa lúc nhỏ. Bố bảo đó là những chú lính chì. Quá nhỏ để hiểu và nhớ những gì bố nói, chỉ còn nhớ những chú lính chì ấy lúc nào cũng dũng cảm. Ừ, dù có phải tan ra…. Có bao giờ mình làm được những gì mình đã được bố dạy đâu nhỉ?!?

Ba ngọn nến trong đêm, và một điều mong ước…

Đã tự bảo mình đừng nghe nhạc PQ trong những ngày bão nổi rồi cơ mà…

Giá như tất cả chỉ là một giấc chiêm bao…

Không…

Giá như chỉ cần một giấc chiêm bao dài…

PRESSING!

Bắt đầu chiến lược pressing toàn sân. Acha, cố gắng, cố gắng.

For the day named Today:

- Hôm nay,sếp giao thêm việc mới. Dù biết cũng chẳng hề dễ dàng cho 1 đứa hậu đậu, dễ nản như mình, nhưng sẽ cố gắng. Bắt đầu được tìm hiểu thêm những gì mình muốn, mình cần. Phải tập luyện chăm chỉ, chuẩn bị đầy đủ gươm dao, súng đạn trước khi lâm trận, hihi. Thời gian còn quá ít, cố lên. 14 tiếng mỗi ngày cũng chẳng sao. Rảnh quá mà, hihi.

- Tạm biệt. Cầu chúc mọi điều tốt lành.

Cảm ơn vì tất cả.

Về lời hứa 2 năm của riêng mình anh mà anh đã thực hiện. Điều đó dạy cho em nhiều hơn gấp nhiều lần tram ngàn lời trách cứ.

Về những đêm thức trắng với cái máy tính điên khùng của em. 2 tiếng để ngủ mỗi ngày của anh cũng bị em phá hoại, hix hix. Tội lỗi quá.

Lên đường bình an và may mắn. Em luôn tin, anh sẽ thành công. À, còn nữa, hổng iu được người này thì yêu người khác, take it easy, anh, hihi

- Đi mua USB với bé Pu. Chời, giá trị của sắc đẹp thiệt là đáng sợ, hihi. Mình lại bị dụ bởi cái màu hồng rồi, hix hix. Già vẫn dại là dzậy đó :((

Chưa hết, lúc móc điện thoại ra, phát hiện con chim cánh cụt tím tím hồng hồng xinh thiệt là xinh của mình đã bị rớt mất, đau ơi là đau. Sự tích của bé cánh cụt này cũng vô cùng ngoạn mục, thiệt tình là rất chi tiếc nuối. Biết tìm em nơi nào, hả cánh cụt?

- Có thật là, yêu nhau phải ở cạnh chăm sóc cho nhau, hay chỉ là những cái cớ để người ta rời xa nhau? Mình thiệt tình cũng hổng biết...

For Yesterday:

- Thiệt tình hết biết. Sinh nhật bé Pu mà tỉnh như ruồi. Tội lỗi này bao giờ mới phai mờ được đây, hix hix. Cũng tại cái CPU hạt đậu của mình, không bao giờ update kịp ngày tháng. Cứ suốt ngày nhìn phía sau thôi, phải sữa chữa cái tật này mới được.

- Nghe Dạ Khúc, sao chẳng thấy lòng nhoi nhói như trước.

Còn cần Anh cho những khi vui, khi buồn?

Còn cần Anh cho những khi em lo sợ?

Còn cần bàn tay níu để thấy Anh luôn bên cạnh?

Hình như chỉ còn cần một chút nắng, một chút bóng đêm...

Dạ khúc trong đêm trôi thanh thản đến lạnh lùng...

Tháng 4 Về...

Tình hình rất chi là đáng chán. Dạo này toàn nghe nhạc Việt thôi hà, thế mà mấy anh mấy chị lộn xộn quá. Cứ yêu nhau rồi lại quay qua nói xấu lẫn nhau. Nói có xấu hơn sự thật không thì không biết, nhưng sao mà mình dị ứng hết sức với cái kiểu "Cô ấy lợi dụng tôi" và "Thử hỏi anh ấy có gì để tôi lợi dụng" kiểu anh Đức Huy và chị Mai Khôi. Đã thế, hôm nay lại đọc được cái bài phỏng vấn cha Quốc Bảo, có vài ba đoạn phát biểu về Thủy Tiên, thế là mất tiêu cái hứng của mình khi nghe nhạc thằng chả. Không giả dối cũng được, nhưng có ích gì khi phát biểu mà như sỉ nhục người khác (nói tới đây mình lại nhớ tới 1 người rất đáng ghét, hứ). Thiệt tình, xin hãy để cho lỗ tai của khán giả chúng em được bôi trơn 1 tí.

Đã thế, sáng nay đi ăn sáng, gặp phải một bác già hơi khó tính. Ngồi uống cafe cũng bị "quạt" cho 1 trận vì cái tội "Cô hổng thấy tui ăn phở hả, tui nghe mùi cafe sao tui ăn?". Móa ơi, đúng là con bó tay, bó chân lun. Cun cút dzọt qua bàn khác, thấy nhớ Nội mình ghê. Lúc nào cũng một vẻ điềm đạm với nụ cười hiền hậu. Đố đứa con nít nào thấy nội mà khóc.

Sài Gòn mấy hôm nay hâm hâm rất chi khó chịu, tháng 4 gì mà giống đang hè. Làm mình thèm ghê cái nắng mong manh quê nội mình, và những con đường đất quanh co hun hút. Cũng chợt nhớ ngày xưa, hai anh em bị con bò nhà nội cho đâm vô cây mít cũng là vào tháng 4 :-)) Đúng là thèm cái tiết trời của "Tháng 4 về" thật ;-) Sáng nghe gió thổi và tiếng côn trùng kêu ở tận sông Hồng (vì nghe mãi cái bài Quê Nhà mà ;-) ), thèm đi chơi quá

Đi bao nhiêu năm, mình vẫn nhớ... Có điều gì lạ kì ở những con đường đất hun hút ấy hả Nội?

:-)




Đàn em mình, chúng nó giỏi thật. Chúc mừng chiến thắng. Đường còn dài, cố gắng, cố gắng! :-)

Cho mình: Bài hát xưa cũ...

You and I moving in the dark
Bodies close but souls apart
Shadowed smiles and secrets unrevealed
I need to know the way you feel
Chorus
I'll give you everything I am
And everything I want to be
I'll put it in your hands
If you could open up to me oh
Can't we ever get beyond this wall

'Cause all I want is just once
To see you in the light
But you hide behind
The The color of the night

I can't go on running from the past
Love has torn away this mask
And now like clouds like rain I'm drowning and
I blame it all on you
I'm lost - God save me...

Chorus

'Cause all I want is just once
To see you in the light
But you hide behind
The color of the night
Chorus

'Cause all I want is just once
Forever and again
I'm waiting for you, I'm standing in the light
But you hide behind
The color of the night

Please come out from
The color of the night

Màu của đêm,...