Dạo này thấy xung quanh mình toàn là những chuyện trái ngược nhau.
Cái ông gì ấy, Nguyễn Việt Tiến được khôi phục Đảng. Những người đấu tranh chống tham nhũng vào tù. Trong mình là tiếng nói "Tin vào luật pháp", nhưng luật pháp nó nằm ở đâu thì mình chưa rõ, hìhì. Thiệt, đời cũng gian nan gớm. Sáng là công an, tối dzô tù (như bác Quắc).
Chuyện báo Tuổi Trẻ, một bên đăng bài về động dất ở Trung Quốc, trang bên đăng bài về cái chợ "sung sướng". Pó tay.
Chuyện bóng đá nhé. Có một quả banh thôi, ai cũng bảo hợp lệ, từ người dân đến cựu cầu thủ, huấn luyện viên, nói chung là những người biết xem bóng đá; nhưng chỉ có mấy anh "tiến sĩ, phó tiến sĩ bóng đá" bảo không hợp lệ. Lý do hết sức củ chuối. Xem lời chả phát biểu mà chỉ mún chửi thề một câu "Mịa kiếp" (a''''''', hư quá). Mà vấn đề là chả bảo "mọi người nên cho qua", hợp lệ hay không hợp lệ thì bây giờ cũng không thay đổi được gì. A', vấn đề là chỗ đó, cái gì mấy bác cũng cho qua. Mấy bác là "tiến sĩ" bóng đá, mấy bác bảo sao cũng phải nghe theo à? Chán mấy bác quá (ai cóngườinhà là tiến sĩ bóng đá cho iem xin lỗi nhá, nhưng muh với mình, mấy bác lối nhưng ẹ còn hơn mấy anh cổ động viên trởi trần trồng trộc la hét ở sân vận động, hihi).
Thôi, nói chuyện kinh tế đi. Chuyện giá cả tăng mà lương không tăng hổng nói nữa, chai :-D Chuyện là mình thấy tỉ phú nước ngoài sống tiết kiệm đến mức tối đa để làm từ thiện, Chuyện cô bé Việt Nam có cái bứu to thiệt là to hổng có xiền mổ, phải đem qua Mỹ rồi nhờ vận động để có tiền mổ; chuyện học sinh vì nghèo bỏ học, chuyện về SAS (Sharing a Smile) nhiệt huyết quyên góp tiền (dù hết sức ít ỏi) để đem lại nụ cười cho những em nhỏ nhà nghèo với mong muốn A smile at a time. Còn tỉ phú Việt Nam, hết nhập xe xịn về để khoe khoang, lại đem máy bay 7 triệu USD cho thiên hạ sợ chơi... Hihi, có xiền thì phải hưởng thôi, chớ biết làm gì bi h. Như bạn Anu nói, phải trở nên giàu mới có tiếng nói, hihi.
Nói chi người ta,mình cũng thế. Gần tới ngày lễ Phật rồi, mà hôm qua còn dám ăn hột dzịt lộn.Tội lỗi quá. Ăn rồi (phải ăn thôi), mà áy náy tới bi h. Nguỵ biện là: Thôi, quan trọng ở tâm chứ không phải khẩu, hixhix