Entry for January 20, 2008

Lần đầu tiên trong đời, ước đông mau qua và xuân mau đến.

Ngồi bên cạnh một người xa lạ. Mẹ vội vàng type thật nhanh, như sợ thời gian trôi đi mất mà không trò chuyện được nhiều. Bên kia là bố, đứng cạnh là bé đang đứng vẫy tay với mẹ.

Thấy cả nhà cùng cười. Rồi cả nhà trầm ngâm. Mẹ khóc. Bé- với khuôn mặt bầu bĩnh mếu máo theo mẹ. Bố vẫn trầm ngâm. Qua WC.

Tự dưng thấy sao mà thương quá gia đình xa lạ ấy. Ước xuân mau về để họ được bên nhau. Và mẹ sẽ cười rạng rỡ. Bé cười hồn nhiên- không phải khuôn mặt mếu máo đang tựa vào bố như lúc này. Và bố, bố cũng cười nhẹ, dịu dàng và trìu mến. Không phải qua WC.

Xuân ơi, xuân mau về nhé.

Tự dưng, muốn chạy về ngay với bố mẹ.

Và tự dưng, thấy cái điều mình buồn mấy ngày nay -nhẹ như một giấc mơ...

5 nhận xét:

Eastboy nói...

Trâu muốn đông qua và xuân đến
Trâu ơi trâu già roài ^,....,^ (hịa hịa hịa)

MuaDong nói...

Hix,cái thèng Eastboy lại mún chết rùi. Cho chị số điện thoại mới nào. Hôm qua không biếtlàm sao gọiđể rủ đi xem rock
@bell: tại tui cũng xa bố mẹ muh.Chắc tui cám cảnh cái đời tui thui,hehe
@B&W: quê nào? Quê ông hả? :-p

Black or White nói...

lo chuan bi ma ve di que di em!

Bell nói...

ui, bạn Trâu đa cảm wé

Bell nói...

ui, bạn Trâu đa cảm wé

Đăng nhận xét