
Tèn ten ten, hôm ni là 1 ngày trọng đại của bạn Anh Minh, bạn Anh Minh chính thức bước lên xe bông, hihi. Vì đám cưới ngoài quê, nên bạn bè không ở bên bạn Anh Minh trong ngày này được. Xin lỗi bạn Anh Mình nhé. Thế nên hôm ni mình sẽ viết 1 cái entry “hoành tráng” dành cho bạn Anh Minh (xạo á, hehe).
Hai năm vừa rồi đã bắt đầu dự nhiều đám cưới của bạn bè. Nhưng mà bi h đến đám cưới của bạn này, mình lại thấy vui thật sự là vui.
Bắt đầu khen bạn Minh tí nè. Bạn nì là một đứa bạn rất tốt, chơi được. Bắt đầu quen bạn Minh là trong lớp tin học của Mr Oanh cuối năm lớp chín. Hồi đó, biết mặt thui, chứ không trò chuyện nhiều ngoài mấy cái chuyện như “vẽ bằng công cụ Paint như thế nào, câu lệnh nì viết làm sao…”, nhưng mà ấn tượng của mình lúc đầu về bạn Minh rất tốt (hị hị, bi h mới nói đó nha). Hai năm lớp 10+11 thì nói chuyện với nhau nhiều hơn – nhưng không có nghĩa là nhiều (hồi đó tui đầu gấu lắm, ai dám, hihihi), nhưng mà rất mến bạn Anh Minh. Cái xì – tai lúc nào cũng cười vui vẻ+phong thái nhẹ nhàng của bạn Minh làm tui rất khoái, vì chơi với Anh Minh cảm thấy rất dễ chịu. Sau này vào thành phố, ít gặp hơn dù học cùng trường, nhưng không vì vậy mà cái cảm giác thân thiết mất đi. Vẫn luôn cười rất dễ thương, quan tâm thật lòng đến bạn bè, và vận giữ cái xì-tai baby của bạn í, hihihi. Bạn Anh Minh mà hỏi thăm hay động viên mình một câu gì đó, thì đó là câu nói thật lòng, không cần phải nghi ngờ gì cả :-D
Đấy có lẽ là cảm nghĩ chung của bạn bè về Anh Minh. Nhưng đối với tui, Anh Minh+ 2 người nữa có ý nghĩa rất lớn trong lòng tui, hihihi. Nhìn cái hình này trước đã
Hihi, đấy là bức hình mà “ba anh chàng Ngự Lâm Quân” đã đạo diễn+chụp gửi cho mình khi đi chơi bời chung với lớp nà. Nhớ không lầm thì về nhà Y Thanh thì phải. Note: trong ảnh là 2 anh chàng Ngự Lâm, còn anh thứ 3 thì hình như đang cầm máy ảnh thì phải. Năm 2000 mấy anh nhỉ? Hồi đó, tui mới vào thành phố, lòng thì ngổn ngang đủ thứ, vừa lạ nước lạ cái, nhớ quê, nhớ trường lớp, nhớ bạn bè. Cái hình nì gửi vào rất đúng lúc, làm tui vững tin hơn, để mà cố gắng vượt qua nhiều khó khăn và học tốt hơn. Biết rằng vẫn có những người bạn nhớ và quan tâm đến mình, thế nên chẳng có lý do gì để mình không cố gắng. Cho nên, tui vẫn giữ tấm hình này, như một kỷ niệm đẹp mà tui không bao giờ muốn quên.
Còn cái lá thư nữa, tui vẫn giữ nó. Sau này khi 3 anh nổi tiếng, em đem ra bán đấu giá, hihi. Nhắc cái lá thư là mắc cười. Cái tên người gửi là “TÔ THANH MINH”. Tui mà biết được là ai tui chết á, hihihi. Suy nghĩ có nên mở ra hông ta, rủi có virus bệnh than thì chết, hehe (thiệt á, hồi đó tui nghĩ vậy thiệt á). Cũng từ lá thư này mà mình biết được “bí ẩn” của cái tên ATBU, hahaha (sorry anh ATBU nhá).
Nay anh Minh cận lên xe bông, tình hình là anh ATBU thì đang tung tăng ngoài Bắc (hôm trước còn bảo chưa chắc vào kịp tuần sau)+anh Leesinto thì vẫn còn vi vu Hàn Quốc, em thay mặt mọi người, chúc anh luôn hạnh phúc. Chúc cho anh+em Huyên cùng nhau hưởng niềm vui+dắt tay nhau vượt qua khó khăn, Chúc anh ngày mai dù không có anh Béo+anh Rock thì anh vẫn tự tin mà bước lên cái xe bông nha.
Thui, vài lời “tình iu” cuối viết cho anh, bi h mời anh nghe nhạc em tặng đám cưới anh. (Ông Tố sình có muốn tui tặng nhạc đám cưới hông thì mau mau mà về đi, hihi). Còn bi h, mình tung tăng qua bên blog bạn Chua Cay xem bạn ấy “tâm tình” gì với anh Minh nào. Hihihi
P/S: Hổng bít hồi đó ông Tố sinh hay ông Minh cận vẽ con chuồn chuồn trong cái lá thư ấy nhỉ? Hơi bị được, hahaha.