Chưa thấy cái cuộc họp nào dzô dziên như cuộc họp chiều nay. Vậy mà cũng căng thẳng, ai nấy mặt hầm hầm. May mà nhờ có câu kết luận dzô-dziên 1 cách nghiêm túc-dĩ hòa vi quý-duyên dáng- của mình mà làm hạ hỏa mấy cái đầu nóng (ọe ọe, nói nghe mún... ọe). Hix hix, chỉ mong ngày mai nó đừng có diễn ra 1 cách dzô dziên như hôm ni là mừng, chứ không thì chắc iem cáo ốm, kha kha.
Đã móc được 2 cái mũ cho em bé ủng hộ chương trình quyên góp của chị em nhà đảm đang. Tính ủng hộ nào là khăn len nà, áo ấm nà, găng tay tất chân ấm cho em bé nà, nhưng mà thứ 7 này mấy chị gom hết 1 lần rồi, mà từ đây đến đó còn nhiều việc phải hoàn thành nữa, nên chắc không thể làm thêm được cái gì. Tự dưng thích làm khổ mình thui, không kêu gọi được thì đi mua cũng rẻ, nhưng mà không thích làm như thế. Các chị xuất phát từ tấm lòng, thì mình cũng vậy. Người bận rộn thì không nói, nhưng mình có thời gian thì mình mún tự tay làm cơ. Nhìn cái sản phẩm thấy hơi buồn cười, hơi bị xấu, nhưng Hiền động viên là nhìn cũng được, thêm chị thuynguyen nói hôm trước là chỉ cần ấm là đủ, nên thứ 7 này sẽ mạnh dạn đem đến cho các chị vậy. Của ít, lòng 1 tí, nhưng có ích cho người khác, tự nhiên thấy vui ơi là vui.
Quyết định là từ nay sẽ hok xem mấy cái phim buồn buồn đó nữa. Xem xong thấy... khó chịu trong người. Biết là phim thôi, nhưng lại không thể ngăn mình nghĩ ngợi đủ thứ chuyện. Nghĩ lan man đủ thứ chuyện từ phim ra chuyện đời. Haiz, mệt mỏi. Thế nên, không xem nữa. Quyết định trước tiên là đối với cái phim "Võ Mị Nương" trên VTC7 ấy. Cái này thật là trái với bản tính mình từ trước tới giờ: xem cái gì thì phải xem đến tận cùng mới chịu. Cái này cũng là 1 cái biểu hiện của sự cố chấp. Mà xem phim này, lại thấy rõ ràng cái lời sư cụ đã dạy: khổ đau con người hầu hết là do cái cố chấp mà ra. Chỉ cần "buông" thôi, khổ đau sẽ được hóa giải. Nhưng mà có được mấy người....
Ủa, đang nói cái gì dzậy nè? Thui, làm dziệc típ đi nào.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét