Chương trình thứ 1: đến từ blog của ca sĩ Thanh Thảo: Đóng góp tập trắng cho các em mồ côi khuyết tật làng mồ côi Thị Nghè
Chương trình thứ 2: từ MTF (My Tam Foundation): Mình vẫn gọi nôm na là chương trình "Một ngàn đồng" (nhỉ, Myta nhỉ?
). Mình thích những dòng Myta viết, vì mộc mạc nhưng chân thành
Kính chào các anh chị và các bạn!
Vào ngày 05/04/09 vừa qua, cũng là lúc kỷ niệm 1 năm quỹ từ thiện Mỹ Tâm Foundation ra đời, Mỹ Tâm cùng nhạc sĩ Lê Quang, anh Thái Huân (giám đốc công ty Sao Nhạc Việt) và hơn 20 bạn là thành viên trong Fan Club của Mỹ Tâm đã có một chuyến đi thăm và tặng quà cho các em tại Trung Tâm Nuôi Dạy và Bảo Trợ Trẻ Em Mồ Côi và Khuyết Tật Gò Vấp và các em tại Chùa Kỳ Quang 2 hết sức ý nghĩa và xúc động. Có được điều này là nhờ vào sự quan tâm và ủng hộ của tất cả các anh chị và các bạn trong những ngày qua, những người có chung một tấm lòng cùng cảm nhận những khổ đau và luôn muốn chia sẻ hạnh phúc của mình đến với người khác.
Mỹ Tâm xin chân thành cảm ơn những tình cảm quý báu ấy, cám ơn đến tất cả các anh chị ở trong nước cũng như ở nước ngoài đã đóng góp vào quỹ từ thiện, cám ơn các bạn trong Fan Club đã chia sẻ dù biết là các bạn vẫn còn đang đi học.
Tiếp tục với phương châm sống “cho là nhận”, Mỹ Tâm có một điều ước chân thành từ trái tim mình, đó là chỉ cần “MỘT NGÀN ĐỒNG” của tất cả các anh chị và các bạn ở khắp nơi trên mọi miền đất nước là chúng ta có thể mang hạnh phúc lớn đến cho các em, cho những người kém may mắn xung quanh mình.
Được có những điều bình thường như bao người khác đó là điều quý giá nhất của mỗi chúng ta. Hãy trân trọng và cùng nhau chia sẻ!
Kính chúc các anh chị và các bạn dồi dào sức khỏe và nhiều niềm vui sống.
Xin cám ơn rất nhiều.
Mỹ Tâm
Chương trình 3: báoTuổi Trẻ. Cái này thì dự kiến thôi, vì năm nào anh TT hẻm phát động chương trình Tiếp sức đến trường cho các bạn học sinh, sinh viên nghèo hiếu học 
Đôi khi, một ngày đẹp trời nào đó, có người cảm thấy dzui dzui và mún làm một việc tốt. Nhưng mà hẻm biết làm điều gì và làm như thế nào. Hihi, thì có những nơi như thế này luôn là nơi mà bạn có thể tin tưởng giao gửi niềm tin, niềm hi vọng nho nhỏ của mình. Nhé, nhớ nghen các bạn iu của tui ^v^
Mình hẻm có tài tháo vát và nhanh nhẹn như bé Boo nhà bạn ATBU, nên hem có tự tổ chức được. Toàn là bám đuôi, bám càng thôi, huhu
Viết cho riêng mình:
Được có những điều bình thường nhất như bao người khác đó là điều quý giá nhất của mỗi chúng ta.
Đôi khi mình ngồi rảnh nhảm, lại tự hỏi mình "điều bình thường nhất" như bao người khác là cái gì?
Ngồi nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không biết đó là cái gì 
- Nhà cửa: mình hem có
- Công việc khiến người khác phải ngước nhìn: mình hem có
- Dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, ít ra là cũng duyên dáng và cool cool như mí bạn của tui: mình hem có nốt 
Nhưng cái đó có phải là những điều bình thường hay không (để từ đó suy ra mình có là người bình thường hay không
) thì mình cũng hẻm biết 
Nhưng mình có:
- Cơ thể lành lặn và khỏe mạnh (mặc dù cũng thường xuyên ách xì, nhưng vẫn chạy tốt
)
- Có gia đình luôn lo lắng và chăm lo cho mình, dù không bằng chi bằng em nhưng mà hạnh phúc 
- Được đi học và đến trường như các bạn, không phải rơi vào cảnh cầm giấy báo học mà phải từ bỏ 
- Có ít bạn nhưng toàn là bạn tốt và hợp cạ 
- Có một công việc để làm, để tự nuôi sống mình và đi tiếp những điều mình yêu thích
- Có những ước mơ để biết cố gắng
- Có nhiều thú vui bon chen để không thấy mình có những giây phút rảnh rỗi nhạt nhẽo
Hihi, tính ra nha, cái mình có nhiều hơn cái mình hem có. Tức là mình vẫn có nhiều thứ mọi người có. Suy ra, chắc mình là người bình thường.
Đùa thôi, nói vậy chỉ là để dặn mình: dù vẫn còn nhiều nhiều thứ mình chưa có, mình lại đang có nhiều nhiều thứ mà nhiều người mơ ước. Nên hãy vẫn tự tin mà bước tiếp nha, tự tin san sẻ yêu thương nha.
Tự nhiên giờ ngồi nhớ lại chuyện xưa: ngày trước đi học, đôi khi mong mình học xong thật nhanh, ra trường đi làm, nhận được lương để có thể tự mua cái này cái kia. Cái thời nhí nhố dễ thương
.
Rồi lương nhận được sẽ đi thực hiện ước mơ của mình. Cái này là do bạn TT "xúi" mình nha. Ngày xưa, hihi, lại ngày xưa, TT hình như không "chợ" như bi giờ. Ước mơ của mình đều ươm mầm khi đọc TT.
Nhưng mà người tính hem bằng trời tính, hihi. Mình không làm gì được cả. Lương hàng tháng thì vẫn nhận, không đóng góp gì cũng hết lương
. Công việc đôi khi gặp chuyện không hay cũng than thở. Còn TT thì bi h thành "chợ" hihi. Âu cũng là do thay đổi của thời gian (ngửa mặt lên trời, thở dài một tiếng
)
Mình chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bị buộc phải nghỉ học, chỉ nghĩ đến thời kỳ khó khăn của mình cũng thấy khiếp lắm rồi. Cho nên, cứ đến mùa tựu trường, đọc TT lại thấy rưng rưng vì những nỗi niềm và những tấm lòng...
Mỗi ngày qua, lại thấy cuộc sống sao mà đẹp.
Chương trình 4: nhớ ra là mình còn chưa gửi 2 tháng xèn... cho bà...
Nợ nần chồng chất, hihihi