Hôm nay mình rất là vui, hihi. Có đến hai nguyên nhân lận nha ^v^
Sáng nay, nhân lúc nói chuyện với sếp, mình đã hỏi sếp về kế hoạch cụ thể liên quan đến cuộc đời của mình rồi, hihi. Nghe có vẻ to tát nhỉ, thật ra chỉ là hỏi bao giờ mình sẽ phải cuốn gói rời xa em Sài Gòn thôi. Câu trả lời của sếp có lẽ bất ngờ cho mình, nhưng là câu trả lời mình mong đợi nhất, sau bao nhiêu phen nghe úp úp mở mở, khe khe khe. Túm lại là em được ở Sài Gòn lâu hơn 1 tí so với dự tính của em. Có nghĩa là em được ở bên cạnh mọi người lâu hơn 1 tí, được bon chen ở NVHPN lâu hơn 1 tí (chứ không phải ngắn ngủi như bi giờ), được bon chen cùng chị em HTT lâu hơn 1 tí .Nói chung là chỉ 1 tí thôi, nhưng mà chỉ 1 tí ấy mà làm em phấn khởi quá đi mất. Bởi vì cái “1 tí” ấy cũng là kết quả phấn đấu, cố gắng mỗi ngày của em trong công việc mà. Chỉ mún cười và hát thật to thôi, hihihi.
Mình vẫn nghĩ tương lai là không thể biết trước. Những tiên liệu, những dự tính, những ấp ủ có thể tan biến chỉ trong 1 ngày. MÌnh vẫn tin là thế. Nhưng mình còn tin rằng, chỉ cần cố gắng, mỗi ngày một ít, mình sẽ luôn luôn có những niềm vui nho nhỏ từ sự cố gắng ấy. Mình không mong muốn gì cao xa, chỉ mong mỗi ngày mình lại được tiếp nhiên liệu từ những niềm vui nho nhỏ ấy thôi hà
Lát nữa phải gọi điện thoại khoe với ba mẹ mới được
Còn nguyên nhân thứ 2 nhé, là câu chuyện này:
http://dantri.com.vn/c23/s23-326231/dien-vien-quoc-tuan-hanh-trinh-7-nam-chua...
Bất lợi của một người có bà chị bon chen trong cái gọi là ngành giải trí í, là suốt ngày cứ nghe kể ba cái chuyện nhảm nhí liên quan đến ca sĩ, diễn viên, người mẫu – những câu chuyện cứ xoay quanh đại gia, kiều nữ, quần quần áo áo, chó mèo… không phải là sở thích của mình. Còn điểm có lợi của một người có bà chị như thế là lâu lâu được nghe những câu chuyện như thế này.
Câu chuyện về anh, nghe tin đồn (nghe ai đồn là biết rồi, haizz) cũng đã lâu, chẳng biết thực hư thế nào. Người ta có thể nói báo chí cứ nói quá lên không biết chừng, nhưng mình tin nỗi đau và nỗi khổ cực của bố mẹ có con không được bình thường và khỏe mạnh như những đứa trẻ khác là không kể xiết. May mắn là hành trình của anh chị có nhiều bàn tay nhân từ giúp đỡ. Cuộc đời vẫn còn rất nhiều lòng tốt một cách vô tư, anh chị nhỉ?
Câu chuyện này lại giúp mình có thêm niềm tin vào những điều mình hằng tin tưởng.
Nếu có người hỏi ý nghĩa của cuộc sống của mình là gì, hay điều gì khiến mình hạnh phúc trong cuộc sống này, thì chắc chắn là mình chỉ cười thôi, không nói gì được đâu. Nhưng càng lúc mình càng tin tưởng hơn vào điều mình biết và theo đuổi: điều mong ước thứ nhất của mình đấy. Và mình tự hào về điều mong ước ấy. Hihi, cố gắng nhé.
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình…
3 nhận xét:
Ke ke, mới đọc câu thứ 2 teo tưởng tượng trong đầu mi hỏi sếp mi rằng "Khi nào chúng mình.... cưới =))" He he, công nhận bài báo hay thiệt, làm teo phải chú tâm đọc hết rồi mới xem qua mục "10 người đẹp hấp dẫn nhất 2009" ^,....,^
Ekekekeke, cho tau muợn cái xô (ek, gớm quá)
Xô nà, quăng cho mi liền mí cái lun, dzzèooo dzzeèeooo dzeeèooooo... chụp đi ^,...,^ Cần quăng thim cái lu lun hem ^,.....,^ Ka ka ka :))
Đăng nhận xét