
Tình hình là mấy ngày nay đầu óc muốn điên. Thế là trưa nay, dù trời nắng chang chang, nắng mún cháy da lun, ta vẫn cứ tà tà chạy xe trên đường xả xì trét. Cuối cùng, hẻm biết đi đâu hết trơn (ăn trưa thì đã ăn rồi, shopping thì không thể vì đang trong thời kỳ siết chặt hầu bao), cuối cùng ta chui dzô Uyên. Vừa mát, vừa nghe nhạc miễn phí, hí hí.
Mà trời cũng hẻm có chiều lòng người nha. Ta nói, cầm cái đĩa Josh Gorban, Daniel Powter , David Craig, tơn tơn chạy đi nghe. Đĩa Josh nghe được 03 bài, đứng! Đĩa Daniel đứng ngay bài thứ 2, đĩa David Craig thì đỡ hơn: nghe được đến bài gần cuối, đứng ngay giữa bài. Hihi.
Tưởng đâu khỏi mất xu nào rồi chứ. Ai dè, cái lúc lại ngó đĩa của Jame Blunt thì OMGGGGGGG, đĩa của Emi Fujita nằm ở đó mà sao ta chẳng thấy. Thế là còn 5 phút nhưng cũng ráng thử 2 cái đĩa của nàng í trước khi chuồn. Haiz, ta nói, mất 24K cho 2 cái đĩa cũng đáng, thậm chí có phần hơi rẻ (là cho người nghe thui, chứ người bán thì lời to vì đĩa lậu mà, hì hì). Đối với mình, nhạc của Secret Garden, Yiruma và Emi là những thứ khó mà nói tiếc khi nghe, khó mà mặc cả và không thể nghe xong rồi tức ... vì ngu.
Có lẽ, nhạc của Emi là loại nhạc để relax đầu óc và tinh lọc tâm hồn. Nếu nhạc của Secret Garden đụng đến sâu thẳm những góc khuất trong lòng người ta khiến đôi khi những giọt nước mắt rơi, thì nhạc của Emi lại là thứ có thể xoa dịu, làm nhẹ đi những điều phiền muộn trong con người ta, để những nỗi buồn, hay những cơn rối loạn tan biến đi đâu mất, chỉ để lại một con người với cõi lòng yên bình, tâm hồn thanh tịnh. Ừ, đó là thứ nhạc xoa dịu tâm hồn, như phương thuốc dùng hoa cúc đại để chữa lành vết thương.
Nhiều người nghe nhạc của Emi sẽ cảm thấy buồn ngủ khi nghe cả album, nhưng giấc ngủ ấy sẽ rất dễ chịu, nó không hoàn toàn giống như một cô bé nghe mẹ kể chuyện cổ tích buổi tối để rồi chìm vào giấc ngủ với những giấc mơ hồng về lâu đài, công chúa, hoàng tử. Nhưng cũng gần gần như thế. Là cảm giác yên bình, không lo lắng, hoàn toàn không còn bị một nỗi ám ảnh nào của cuộc sống.
Nghe Emi hát tiếng Anh bằng giọng Japanese đặc sệt, nhiều lúc hẻm hỉu nàng ta đang hát tiếng gì
, nhưng vẫn thích. Thứ 1 là hát tiếng Anh thì iem còn hiểu, chứ hát tiếng Nhật có hay thì iem cũng chịu thua
. Thứ 2: Emi hát tiếng Anh không hay nhưng không ngần ngại hát, cũng giống như iem hát cực dở nhưng lại khoái âm nhạc, hihi. Hát để thấy đời iu iu, vậy đó.
Hình tượng Camomile xuyên xuốt mấy album của Emi. Camomile là hoa cúc, nhưng với mình còn là 1 thông điệp riêng: Come on and smile :)
Demo 1 bài nghe chơi
:
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=StWLZeesZs