Mệt quá trời ơi. Ngày nay chạy lung tung lun. Đến loạn cả đầu óc. Bạn Dung bay buổi trưa mà lại nghĩ buổi tối, dù đã nghĩ trong đầu là buổi trưa rồi, nên cũng không gọi điện kịp lun. Haiz, bi h chỉ mún chuồn về nhà, duỗi chân nằm xem phim thui, mỏi chân lắm rồi, haizzzzzz.
Trời SG dạo nì nghe bà con nói là nóng quá. Hihi, mình cũng ở Xì Gòn nè, nhưng buổi sớm trời chưa kịp nóng đã chui dzô cái phòng nho nhỏ với máy lạnh 160C rồi, tối về thì cũng đã trễ. Tối ngủ thì có chị Hai nằm xem phim sẵn tiện quạt lun cho, nên chả thấy nóng nôi gì cả. Hihi. Thế nên, vẫn sợ điên người cái lạnh gai gai toát ra từ cái máy lạnh trong phòng làm việc. Và lại cảm thấy nhớ và thương 1 người giờ này đang lang thang trong cái lạnh của mùa tuyết tan. Vẫn là nỗi lo như ngày xưa, ngày mà lần đầu tiên anh đi xa. Hình như là, người ta không dễ dàng đi qua nỗi nhớ, bước qua những suy nghĩ, những tình cảm yêu thương.
Đường thì vắng, nỗi đau em thì đông....
0 nhận xét:
Đăng nhận xét