Cho một người bạn xem cái Blog Entry mới nhất, và hỏi, "Tao có sai không?".
- Người ta thấy mày buồn, chỉ góp ý cho mày, và an ủi, thế mà mày làm gì đã lồng lên như thế. Người ta tốt với mày, mà mày nói thế mà nghe được à. Nói rằng không nổi nóng, hay có định kiến với ai, thế mà nói cứ như chửi vào mặt người ta ấy. Không phải lúc nào nghĩ cái gì thì cũng nói toẹt ra như thế. Lời nói có thể làm người ta tổn thương, biết không? Nên xóa cái này đi thì hơn. Tao thấy mày hơi quá.
Cười heo hắt. Lúc mình viết cái Blog đó, hình như sém khóc. Còn bạn mình đọc được thì bực mình. Hình như đôi khi người ta nói thật những điều suy nghĩ cũng không phải là điều tốt. Nếu những điều mình đã viết, làm tổn thương mình và cả những người bạn của mình, thì viết để làm gì? Chỉ nên viết những gì thật vui thôi sao? Những gì mình suy nghĩ, những ước mơ, dự định thật sự cũng không nên nói, vậy thì cái Blog của mình để làm gì đâu. Chỉ để đăng vài câu chuyện cười và tán dóc à? Vậy thì nó không cần thiết để tồn tại nữa. Có phải thế không?
Báo tử cho Muadong's blog vậy.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét