Hì hì, tình hình là dạo này không nói nhảm, nên lâu lâu cũng phải lò mò lên đây để bà con biết mình chưa bị cúm gia cầm mà die. (mấy hôm nay toàn ăn trứng không hà, chán. Rủi mà dính cúm, hổng còn ai ỏ lại chửi rủa mấy baby, hihi)
Chiều nay trời không mưa nữa. Hai ngày mắc mưa, oải lắm rồi. Tính tình vẫn cứ ngang bướng và cố chấp, chỉ có khác là làm biếng khoác áo mưa chứ chẳng phải lãng mạn yêu mưa như ngày xưa. Kệ. Miễn sao thấy thoải mái là được.
Chẳng hiểu sao dạo này rất yêu đời, dù gặp bao nhiêu chuyện, và bao nhiêu kế hoạch tửơng chừng chắc chắn cuối cùng không thực hiện. Thế mà cái mặt vẫn cứ trơ ra, chẳng có buồn đau, khổ ải gì. Vậy chẳng phải là sung sướng lắm sao?
Thiệt tình mình cũng nể mình ghê. Chời chời, lâu lâu tự ca mình 1 tý, ai nói gì thì nói, sự thật đúng là vậy mà. Sau cái lần suýt nữa thì die, tự dưng thấy mình trở nên sáng suốt và yêu đời hơn hẳn. Muốn mấy đứa bạn cũng yêu đời, nhưng chẳng lẽ khuyên tụi nó thử die như vậy, hehe, không được.
Tháng này học được nhiều thứ, dù có hơi bị tàn nhẫn với mình, vẫn thấy mình rất cần phải thấy những điều như vậy, để mở mắt to hơn mà nhìn cuộc sống. Ăn chơi thì cũng trên cả tuyệt vời, đi xem được nhiều phim hay, đọc được nhiều truyện cũng hay nốt, khoái nhất là biết được vài bức tranh quá dễ thương. Chỉ mong sao vẽ đuợc một bức tranh như thế, à, có thôi cũng được, để mỗi ngày lại thêm thanh thản, bình yên và yêu đời.
Mình chẳng thể cho mình 1 giây yếu mềm nữa, cho dù con gái đôi khi cũng nên như thế. Mình không cho phép có ai đó nhìn mình mà tỏ ra thương hại nhưng lại đi nói những lời cay độc về mình. Cứ cười, cứ nói gì về mình cũng OK hết, nhưng mình chẳng bao giờ cho họ thấy mình ngã quỵ xuống sau những chuyện như vậy đâu. Không bao giờ.
Mọi chuyện rồi cũng qua. Giấc mơ nào cũng thế. Chẳng có ai mất mọi thứ trên đời cùng lúc. Cứ kiên cường mà sống, ha.
Gửi bé mới nhắn tin cho tao hôm qua: Bé à, phải mạnh mẽ lên. Giờ là lúc mình tự mình vượt qua sóng gió. Không ai có thể che bọc để mày khỏi ướt trong cơn mưa dữ, cho nên phải tự mình tìm đường ra khỏi nó thôi. Chỉ biết rằng mày vẫn còn gia đình, còn bạn bè, còn nhiều thứ, có thể là ngọn đèn bão cho mày vượt qua mưa giông thôi. Chẳng biết làm gì hơn. Nhưng mất một điều quý giá không phải mất tất cả nghen cưng. Cố lên, vui vẻ, yêu đời đi, nếu như mày cũng chẳng mún tụi nó nói gì đó khiến mày có thể tổn thương, hỉu không?
7 nhận xét:
Tưởng mắc bệnh "lở mồm long móng" die rồi chứ ^__^ Mà cũng đúng thôi, trâu mà , răng die được (da trâu dày thí mồ, đó là trâu thường, còn con trâu này thành tinh roài, da "bullet proof" lun, sao die được dễ vậy được ^^ Trâu hen :D). Hem biết gì nhưng xin phép nhiều chuyện tý ^^: Gửi bé mới nhắn tin cho trâu hôm qua: hãy sống vui lên đi bạn ơi, quên đi những muộn phiền vì cuộc sống đang chờ ta.... ^____^
ai cha,bạn Ý bắt chước mình. Dạo này lạc quan kinh hoàng :D hihi
rảnh rỗi quá ha, coi phim đọc truyện! vậy mà rủ nó đi uống cà phê cũng không được. Đồ trâu già khó chịu!
@Eastboy: mày toàn đâm chị sau lưng là sao hả em? Bữa nào gặp, chị mày không làm thịt mày thì thôi á. Mà chủ nhật có đi xem phim không đấy? Báo gấp, báo gấp.Cái điện thoại của mày, sao chị gọi toàn không nghe máy là sao?
@Bạn Hoàng: đừng có mà bảo ai bắt chước ai. Trên đời có hàng tỉ người, vậy những người lạc quan đều bắt chước bạn à? Vậy thì bạn hơi tài đấy nhỉ?
@Chua chua cay cay: hix hix, dễ thương được có 1 tháng hà. Hết xinh rồi, huhu. Đen như cục than và ốm hơn con cá khô (trước đây là con cá cũng oải lắm rồi). Nhưng vui :-)
@Pu: Tao không thích ngồi rồi tao lại than ba cái chuyện vớ vẩn nữa, mày bít tao nhìu chiện mà. Cũng không mún tụi bây vì chiện của tao mà phải xáo trộn đi dù chỉ là 1 ít. Bình thường, có khi nào cafe, cà pháo gì đâu, thấy mặt mấy đứa còn khó (trừ 2 con điên là tao với mày). Hơn hết, tao đang quên dần mấy thứ đó, tao OK, vậy làm phiền mọi người làm chi :-)
Riêng mày, đi cafe, công viên, sở thú gì không em? :-P
Hic. Khong type duoc tieng Viet.
Cai con Trau gia nay dang tren duong di tron dich lo mom long mong ha? May thanh than chua? Yeu doi chua? Yeu xong roi thi ch... di! Ac ac. Kha kha.
Nè, mún chết hả em? Nếu mà nói chuyện kiểu đó với tui là tui hổng thèm nói chuyện với ông đó nha. Nhớ đi!
He... he... lâu ghê mới thấy con này xuất hiện! Lạc quan, yêu đời như vậy là đúng đó mày! Ai cũng được một lần sống thôi, tội gì mà cứ mãi âu sầu, làm khổ chính mình. He.. he...
Hi vọng là nó yêu đời thiệt, ko phải điên điên mà yêu đời. He.. he... Chúc con bé Châu Chấu mãi vui vẻ nhé! Con bé Châu Chấu ngày một dễ thương ra. Àh, duỗi tóc chưa vậy mày! Có cái ý định bé xíu đó, mà sao để lâu vậy?
Đăng nhận xét