Hix hix, dạo này đầu óc rất chi là ...lung tung. Gọi là gì nhỉ, dễ "rung động" (hay manh động
), "mong manh dễ vỡ", hì hì. Thế mà cái bạn hàng xóm nào đó cứ tra tấn mình mấy ngày nay bằng cái bài "Just walk away". Sáng sớm+tối khuya mà cho em nghe cái bài này thì thiệt là ...ác ớn lun.
Cô gái trong bài hát mong người ấy nói lời chia tay và cứ thế quay đi, đừng ngoảnh đầu lại để thấy mình đang khóc, thấy mình yếu mềm. Để không phải thốt lên một lời như là van xin, níu kéo...
Còn một nơi khác, không có một lời "say goodbye", cũng chẳng quay đi bỏ lại một người sau lưng, thế mà vẫn cứ xa nhau, xa dần và cuối cùng như chưa hề quen nhau...
Chuyện nào sẽ buồn hơn?!? Mà so sánh chuyện nào buồn hơn để làm gì? Bởi cuối cùng thì đều là... chuyện buồn
(thiệt tình, lần lần thấy mình nói chuyện nhảm ớn).
Xem đi xem lại "Love actually", tinh thần bình tĩnh hơn những ngày qua một tí. Love is actually all around, phải không nhỉ? Uhm, hôm trước còn muốn biến mất khỏi thế gian này, thế mà tối qua mơ thấy Nội, bi giờ thì mọi chuyện đều ổn. Hạnh phúc giản dị, chỉ thế thôi. Khi biết rằng, dù có ai quay lưng lại với mình, vẫn còn nhiều người luôn yêu thương mình. Chẳng phải là tình yêu đó sao, Nội nhỉ?
Trong cơn hưng phấn (nham nhở
), dọt lên Lý Chính Thắng xem phim (nhưng nói chính xác mục đích chính là xem quảng cáo Tiger
). Khoái loạt quảng cáo lần này, hì hì. Rút ra cho mình một bài học: trước hết phải là sự khác biệt, sau đó tính tiếp chuyện hay, dở. Nhớ hồi trước, mình rất ghét quảng cáo Tiger, thấy dzô dziên gì gì á. Nhưng có 1 điều không thể chối cãi, đó là sự khác biệt. Bây giờ thì chuyển từ ghét sang thích. Ít ra, mình cũng học được điều gì đó (đúng hay sai, tính sau
).
Ủa, mà xí, đang nói chuyện phim muh. "Xôi" hôm nay chẳng ngon, chẳng dở, kệ, có "ăn" cũng tốt :-D Mà cũng thấy thêm 1 điều sáng tỏ mà cái đầu bã đậu của mình cần phải ghi nhớ: Khi gặp chuyện không vui, không đổ lỗi cho người khác là tốt. Nhưng cũng đừng bao giờ tự nhận hết lỗi về mình rằng tại mình không hoàn hảo, tại mình thế này, thế khác. Bởi dù có chuyện gì xảy ra, dù bạn không là người hoàn hảo, bạn vẫn luôn được yêu thương thật sự bởi ai đó. Tại sao không forget những gì không hài lòng để sống vui hơn nhỉ? Chỉ khi sống vui mới nghĩ ra việc sống thế nào cho có ích (và chơi bời thế nào để không chị chị Hai la, hehe). Acha, acha, nói chung đầu óc thông suốt.
A, sẵn tiện nhắn lun cho đám en chơi: bên trái nhà tao có nhà hàng Kentucky, bên phải có quán bia tươi mới mở :-D
Dù buổi sáng có hơi tâm trạng 1 tí với cái bài hát đó, nhưng xem phim xong thì, hì hì. Ít ra cũng có những người đã tìm thấy nhau.
Chắc tối nay phải mở cho bạn hàng xóm nghe "The colour of love" quá. Phải có niềm tin đối với tình yêu chứ :)
http://www.muzic9.com/#song,118
I'll paint my mood in shades of blue
Paint my soul to be with you
I'll sketch your lips in shaded tones
Draw your mouth to my own
I'll draw your arms around my waist
Then all doubt I shall erase
I'll paint the rain that softly lands on your wind-blown hair
I'll trace a hand to wipe your tears
A look to calm your fears
A silhouette of dark and light
While we hold each other oh so tight
I'll paint a sun to warm your heart
Swearing that we'll never part
That's the colour of my love
I'll paint the truth
Show how I feel
Try to make you completely real
I'll use a brush so light and fine
To draw you close and make you mine
I'll paint a sun to warm your heart
Swearing that we'll never ever part
That's the colour of my love
I'll draw the years all passing by
So much to learn so much to try
And with this ring our lives will start
Swearing that we'll never part
I offer what you cannot buy
Devoted love until we die
Tuần này rất chi là căng thẳng. Cố gắng, nhé!
To all: Cuối tuần mà hổng nghe tin tức gì của tui, nhớ dành cho tui 1 giây mặc niệm nha :-D