Vẫn là mình với tỉ tỉ điều không thật.
Loay hoay hoài chẳng tìm được lối thoát ra khỏi những điều hư hư ảo ảo, chẳng biết là sự thật hay mộng mị.
Làm sao để biết cái gì nên từ bỏ, cái gì không cần bỏ?
Ừ, nếu người ta biết hết, thì đâu có phải lan man thế này nhỉ...
Cho HC: Ui, tội nghiệp quá nhỏ ơi. Chẳng giúp được gì cho nhỏ khi mình suốt ngày cũng phải chạy đi giải quyết ba cái thứ vớ va vớ vẩn. Cố lên nhỏ nhé... Bữa nay nhìn hốc hác hơn trước nhiều rồi, thấy mà thương quá đi thôi.
Tuần sau G sẽ theo mình xem cái phần mình làm. Không làm được thì quê chết. Phải cố gắng hen. Và phải hoàn thành cho xong cái hôm trước đã hứa làm cho G nữa. G dễ thương, hihi...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét