
Hôm nay đi công chuyện, nói chung là không như ý. Nói chung là cũng có thất vọng 1 tí, buồn 1 tí. Nhưng chẳng sao, cứ phải cố gắng thôi, nhóc nhỉ? :)
Mãi đến hôm nay mới đi xem được Harry Potter. Thế là cũng sắp chia tay với Harry rùi. Mấy năm rùi nhỉ, để tính nhẩm xem, ít ra cũng từ năm mình học lớp 12. Hơn 6 năm rùi, bi giờ hết truyện, hết lun cả phim xem, chắc sẽ nhớ :)
Xem Harry Potter, thích Harry thật nhiều nè (tất nhiên rùi, hihi). Hổng phải chỉ vì thương Harry hổng còn bố mẹ, thương những lúc Harry một mình, thích Harry đánh bại Voldermort, mà thích mấy cái điều nho nhỏ ở Harry. Chẳng hạn như, Hermione khoe với mọi người khả năng phép thuật của Harry, Harry chẳng kiêu căng, ngạo mạn công nhận mình có tài, mà chỉ bảo mình gặp may và trong các tình huống đó đều có mọi người giúp đỡ. Cái này cũng... đúng
, nhưng mà gặp mấy đứa khác, dễ gì làm được. Đó, mình thích những điều nho nhỏ như vậy ở Harry nhất.
Người mình thích thứ 2 là ai nhỉ? Chú Sirius, tất nhiên rùi. Thương chú này nhiều nhiều. Chú chịu khổ, nhưng mà lúc nào cũng lo cho Potter, hổng có care đến bản thân mình. Thương chú vì bản thân chú là người rất cô đơn, bị gia đình ruồng bỏ, và gia đình toàn theo phe Ác. Nhớ chú có lần bảo, chú ghét tất cả những người trong gia đình mình. Nhưng mà lúc mình đọc đến đoạn đó, mình cứ nghĩ hoài, có thật chú nghĩ như thế không? Dù có chối bỏ gia đình, mình tin thật lòng không ai muốn thế. Rồi cuối cùng, chú S cũng chết vì bảo vệ người khác. Chết dưới tay chị mình. Cuối cùng, vẫn chưa hiểu được rõ ràng, sau khi chết, linh hồn chú như thế nào (nghĩ hoài hổng ra). Túm lại, rất chi là thương chú Sirius.
Người thứ 3 là người mình hổng thích, nhưng mà thương. Đó là ông thầy tội nghiệp Snape. Bản chất ổng đâu phải xấu. Tiếc là khi đi học, hổng có ai làm bạn thực sự với ổng, thực sự chia sẻ và hiểu cũng như giúp đỡ ổng, nên ổng bị tổn thương. Mình không thích ba của Potter, bởi ổng giỏi nhưng mà ổng hổng tốt với Snape. Yêu mẹ Potter, luôn bảo vệ cho đứa con của người mình yêu, dù chẳng được yêu lại, xem ra ổng cũng rất ...đáng yêu đấy chứ
Và bài học mà mình học được ở đây là: cố gắng đừng bao giờ làm tổn thương người khác chỉ vì những trò đùa, những ý thích nhất thời của bản thân mình. Đừng bao giờ dồn người khác vào đường cùng trong tâm hồn họ.
Và một cô bé nhỏ mà mình rất thích. Thích ngay từ lần đầu đọc những lời đầu tiên về bé. Thích hơn nữa khi thấy bé trên phim. Bé Luna Loovegood. Ai bảo bé hâm?!? Mình lại thấy bé vô cùng ngọt ngào, nhân hậu và rất duyên. Một cô bé luôn lạc quan với cuộc sống. Dù có bị mất hết đồ đạc, vẫn không xem đó là điều khó chịu. Cô bé này nhỏ nhưng mà sức mạnh về tinh thần lại lớn. Mình thích Luna nhiều nhiều :)
Wow, xem phim xong có nhiều cảm xúc mới và lạ, nhưng mà không nói ra được. Nhiều thiếu nhi thích Harry Potter, có lẽ là do được phiêu lưu cùng những điều kì thú, được sống trong không khí bạn bè và tự lập, được học nhiều điều hay mà không phải nghe giảng moran, được khuyến khích phát triển bản thân mình.
Cảm ơn Harry Potter nhé :) Mình không tin là câu chuyện về Harry sẽ kết thúc, chỉ là nó sẽ tiếp tục diễn ra ở một nơi nào đó mà chưa ai biết, nơi mà mọi điều kì diệu sẽ còn tiếp tục, nơi mà hi vọng và tình bằng hữu luôn hiện diện. Mình tin thế giới đó là có thật. Chắc mình cũng sắp mad rùi, hihi.
Harry à, phải bay nhé. Thế mới đúng là Harry Potter. 
