Có Vấn Đề Thật

Cái entry trước, nghĩ (nghĩ thôi) mình có vấn đề. Hôm nay thì thấy có vấn đề thật.

Chẳng biết sáng nay bước cái chân nào ra khỏi nhà nữa. Chẳng việc gì ra việc gì. Cuối cùng tổng kết công việc là ra số 0. Kể ra thì cả mớ bực mình.

Chủ Nhật tới sẽ đi chơi. Muốn ở nhà ngủ cơ, hổng thích đi chơi. Nhưng hông đi là hổng được, vậy là sẽ phải lò dò đi. Thế là mất ngày chủ nhật. Thế là thứ 2 vào sếp sẽ hỏi công việc tới đâu rùi. Thế là lại ề cái mặt ra. Chán thế cơ chứ.

Nói chung là rất bực mình khi nhận cái mess vừa rồi. Ừ, thì ích kỷ hay gì gì đó cũng được. Nhưng mà thực sự là sắp nổ tung ra rồi. Mình không thích nghĩ nữa. Cũng không thích than vãn với ai nữa. Mình phải vượt qua mọi thứ bằng chính bản thân mình thôi. Không làm gì hết. Không tiếc nuối gì hết. Ai muốn nghĩ gì thì nghĩ. kể cả những người mà mình quý. Thế! Càng ngày càng Chí Phèo thế đấy.

Sắp audit rùi. Và một đống pending là phần của mình. Lo lắm chứ bộ. Nhưng mà biết nói với ai? Không thích nói công việc với ai nữa cả. Nói chung là điên rồi.

Mình sắp làm một chuyện sốc lắm đây. Sẽ gây sự bối rối và bực mình cho không ít người. Nhưng phải làm thôi. Lại ngủ không được vì cảm thấy sẽ có lỗi với sếp, với sư phụ, với chị Bình. Nhưng lâu nay mình đã là người tàn nhẫn rồi đó thôi. Lại thêm những đêm mất ngủ.

Đườg xa mịt mù. Phải vững bước nha. Cười cái nào :)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét