Turn Me On

Chỉ là muốn nói, muốn viết nhưng câu chữ chảy đâu hết, đặt tay lên bàn phím lại không biết viết gì.

Viết gì nhỉ? Ừ, thì mùa đông lại ngấp nghé rùi. Ngoài quê vừa bão, vừa lũ. Quê của mình, năm nào cũng oằn mình như thế, rồi thì quê mình sẽ lại lặng lẽ trong mùa đông xám xịt mấy tháng, với cái dáng vẻ im lặng chịu đựng. Thương! Ừ, thì chỉ là thương.

Viết gì nhỉ? Ừ, thì mỗi lần đi cà phê về, lại thấy mất ngủ. Không phải vì cà phê. Cũng chẳng hiểu tại sao. Tối qua, nhận được tin nhắn, không hiểu sao lại thức trắng đêm với "Songbird". Thương, lại thương. Năm ngoái cũng khoảng tháng này, bạn buồn. Năm nay cũng thế. Lại liên tưởng bạn cứ như một con chim Nightigale, cứ lặng lẽ trong khu rừng đêm vắng lặng mà hát mãi cái điệp khúc "I love you, i love you, i love you". Hót đến khản cả cổ, hót đến toát lồng ngực mà ai có hay. Lại mong có ai đó đến bên bạn để thắp sáng lên trong bạn niềm vui, niềm hạnh phúc. Có khó không nhỉ? Còn hiện tại thì chỉ mong bạn bình yên.

Nghe "Những mùa đông yêu dấu", lại gặp mình ngày xưa :) Không phải là Hà Nội, nhưng cũng là những ngày đông yêu dấu. Gì nhỉ, cũng nằm trong chăn ấm nghe bước Mùa Đông qua. Từng bước, từng bước...Những buổi đi học trời rét căm, gặp một nụ cười rạng rỡ của bạn, như thấy cả mặt trời. Gặp nhau đấy mà vẫn thiết tha gặp nhau.

Cũng những hạnh phúc ngọt lành, những giấc mơ không thành... Vẹn nguyên như thế:)

Chỉ là nhớ, không phải níu kéo quá khứ. Mình đã buông tay từ lâu rồi.

Năm nay, lỗi hẹn với mùa đông Hà Nội. Chẳng ai nhớ, chẳng ai biết. Chẳng có gì, chỉ thấy lòng không yên. Bao giờ?!?

NHỮNG MÙA ĐÔNG YÊU DẤU

Sương lạnh căm nóc nhà
Thẫm đen hàng cây đứng chơ vơ,
Nối nhau về xa tít mờ
Nối nhau những khuôn mặt phố

Tôi từng mong ngóng nhiều,
Cứ qua đi, mùa Xuân quá xanh tươi
Cứ qua đi, hè thu nắng rạng ngời
Tới đây những ngày Đông xám trời

Hà Nội của tôi những mùa Đông giá lạnh
Những con đường thanh vắng trong sương
Bước chân người đi không hối hả
Những khuôn mặt không vất vả

Đêm nào trong chăn ấm nghe mưa
Những mùa Đông thắm thoắt thoi đưa
Nhớ đôi môi nào
Vẫn tươi hồng trong giá lạnh

Mùa Đông xa nhau
Biết bao nhiêu cồn cào nhung nhớ
Mùa Đông gặp nhau,
Khát khao được gần nhau hơn

Còn lại trong tôi những mùa Đông yêu dấu
Mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương
Những giấc mơ không thành
Những hạnh phúc ngọt lành

***
Bên mùa cây lá đổ,
Biết bao tình yêu chớm nở
Biết bao mộng mơ đón chờ
Biết bao ô cửa kính mờ

Tôi từng mơ ước nhiều
Cứ bên ai buồn vui sớm chiều
Cứ cho ai tin yêu rất nhiều
Mà tình yêu ai người thấu hiểu

Hà Nội hàng năm từng khi gió lạnh
Nhắc tôi rằng con tim rất ngây thơ
Yêu một giây phút miệt mài
Thương còn thương suốt đời

Ai ngày xưa đã quá xa xôi
Ai vừa đây đã quá thân quen
Trái tim người
Cứ xoay tròn bốn phương

Bình yên trong mưa
Thấy chuyến xe càng thêm ấm áp
Nhìn ra thành phố,
Cứ mỗi năm một mùa Đông mới

Còn lại trong tôi những mùa Đông dấu yêu
Mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương
Những giấc mơ không thành
Những hạnh phúc ngọt lành

http://data2.yeucahat.com/downloads/Nhung%20Mua%20Dong%20Yeu%20Dau%20-%20Tan%...

Tuần sau lại chiến đấu một mình nhá. Đúng bản chất "một mình chống Mafia" lun. Sếp lớn đi công tác về. Sư phụ lại vi vu ra DN. Một mớ hỗn lốn để lại cho con đệ tử còm nhom. Hức, tủi thân quá.

4 nhận xét:

NGHI [aka AKIRA] nói...

Mùa Đông ơi, sao Đông mãi thế, biết bao h Xuân sang?!

Black or White nói...

Tao ghét Mùa Đông. Tao ghét mưa!

MuaDong nói...

@Vit bup: hix, tao quên bữa nay mày có gián điệp xịn trong tay, hix. thui, hối lộ, bữa nào rủ hai chị em mày đi xem phim, hen :)
@Nghi: chờ rùi sẽ thấy. Chỉ có những người bít chờ đợi ơới thấy được mùa xuân, em à (Ặc ặc, nó sến)
@hiệu già: mày có ghét cũng rứa, không ghét cũng rứa. thui, iu cho mọi người nhờ, đỡ phải thấy mặt mày cau có.

vitbup nói...

Làm vừa thui. Phải bít nghĩ đến bản thân mình chứ. Bé Vân méc với tao hết rồi nhá

Đăng nhận xét