
Rã rời....
Phụ thuộc...
Hụt hẫng....
Rơi...
Gọi mãi trong im lặng "..."
Ahhhhhhhh, kệ nó. Đời là cái đinh.
Hehe, lại nhớ cái thời đi học, ba con nhiều chuyện cứ suốt ngày "Đời là cái đinh", hehe. Tự nhiên nhớ.
Giờ mà rảnh rỗi há. Ăn chơi phè phỡn há. Ngồi đọc Conan há, xem anh Bae trong "Bốn vị thần" há, quên hết mấy cái chuyện hồi chiều há, không phải làm việc tối nay há, đời lên tiên, hihi.
Cái miệng ngày càng ăn thô nói cộc, ghét.
4 nhận xét:
Ghét thì cắt phứt vứt xuống cống cho rảnh nợ =.=
HAHA. Coi chừng cái miệng hại cái thân mày. Miệng thì bolobala mà!
@Eastboy: cắt gì vậy em???He he
@M.D: thui mờ. Dạo này bà pon bị stress hết ùi. Ăn chơi đêeeeeeeeeeee
đá hết 3 đứa nhìu chiện tụi bây xuống cống bi h :-P
Đăng nhận xét