Nghe Chua Cay bảo, quyển sách này rất nhẹ nhàng. Chưa có dịp đọc, đi ngoài đường thấy một chữ "Lụa" đập vào mắt. Thế là đi, hihi.
Cũng là một câu chuyện bình thường với những người nghĩ nó bình thường, và hình như mình cũng đã nghĩ như vậy trước khi xem đoạn kết. Con người kì lạ thế, dù là thế kỷ nào, dù ở đâu đi nữa, cũng đều giống nhau như thế. Vẫn là những người kiếm tìm hạnh phúc, tình yêu, niềm khao khát ở mãi tận những nơi xa xôi, tìm kiếm chúng ở những con người xa lạ, rồi thì cuối cùng lại nhận ra cái điều mà mình tìm kiếm, chẳng phải từ lâu đã ở bên mình?!?
Cũng thế, những người vợ, dù ở nơi nào, cũng một tính cách ấy. Lúc nào cũng dịu dàng và yêu thương chân thành, không cần đáp lại như thế.
Lại lảm nhảm những điều cũ rích :) Nhưng chẳng hiểu sao, cái đoạn kết ấy, mình muốn một người xem một lần, dĩ nhiên với người mà người ấy thương yêu :) Dù có chuyện gì, mong hai anh chị mãi mãi hạnh phúc bên nhau. Nhưng chẳng bít nói thế nào :( Vụng ăn, vụng nói, chán!
4 nhận xét:
Ủa, là mày đang đọc quyển sách nào vậy? Mà sao mày cứ chạy loanh quoanh hoài thế? Làm sao mà tao mượn sách được chứ?! Nhất định phải "trấn lột" thôi. :D
???????????????????????????
T@Chua chua: tao hổng đọc sách. Tao đi coi phim, cho nhanh :-D
Mà xin lỗi mì nhiều nhiều nha. Dạo nì tao cứ chạy loăng quăng suốt, bị kêu réo hồi nào thì đi hồi đó thui, hix, tội lỗi. Trước khi qua 1h30, nhớ gọi cho tao cho chắc ăn nha.
@Hiệu: gì em?
Chị đọc cuốn này rồi.Hay! Nhưng film mới nghe wảng wáo, chưa có xem. Ko biết có hay bằng sách ko ta?
Đăng nhận xét