Thần Tượng Mới :-D

Mấy ngày Tết, cứ cầm tờ báo mà đọc đi đọc lại cái bài này, thiệt tình là có nhiều cảm xúc, mún chia sẻ dzới mọi người:

Link-Người Đi Ngược Gió

- Tự Hào: Bé này hổng bà con chi với tui hết, nhưng mà đọc xong bài này, cảm giác lớn lớn mà mình cảm nhận được là Tự Hào.

- Nể-Thật-Sự: quá sức nể phục nghị lực của cô bé này. Đã từng nghe rất nhiều về Oxford, rồi đọc "Oxford thương yêu" nữa, cô Kim trong đó dù có học hành trầy vi tróc vẩy, nhưng ít ra còn sướng hơn cô bé này rất nhiều. Không hiểu Tú đã lấy đâu ra bằng ấy nghị lực, chỉ đơn giản là để sống, chứ chưa nói là vươn lên như thế.

- Ngạc nhiên: Có 1 cô bé bản lĩnh như thế, nhưng ngoài Báo Phụ Nữ, và sau đó là TuoiTre Online, sao không thấy đài báo gì bàn lựng hết, Tivi cũng hổng bàn lựng lun. Cả các website online cho tuổi teen cũng thế. 8x cơ mà?!? Thế mà vào mấy cái web tin tức, thấy mấy cái tin về dzụ sex xiếc gì của mấy ông bà nghệ sĩ Hồng Kông cứ được update hằng ngày. Bó tay.

Một cô bé như thế, đã vượt qua quá nhiều khó khăn và thử thách như thế, bây giờ không cần bà con xúm vào mà ca ngợi, hay tung hô. Nhưng thật sự là một tấm gương quá sáng cho những người trẻ bi giờ học tập và phấn đấu. Nên cảm thấy nên có động thái nhiều hơn từ tất cả mọi người: Chính phủ, Bộ Giáo Dục, báo chí... Chỉ để tiếp sức thêm cho một tấm gương sáng, và có thể cho những người trẻ như mình, những người trè hơn mình thấy tấm gương đó, nhìn vào đó mà soi bản thân mình.

- Thương: Đó là cảm xúc trên tất cả mình có khi đọc bài báo này. Anh Tú trẻ hơn nhiều so với tuổi 23 của cô bé. Mới nhìn khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt đẹp sáng ngời đó, cứ tưởng là bài báo ca ngợi một cô bé Oxford con nhà danh giá ở Thành phố, chứ không ngờ Oxford của em không có những dãy nhà cổ kính, không có bãi cỏ mịn, cũng không có khu vườn sau trường với đầy đủ chim, sóc và nấm. Oxford của em là những ngày gian khổ thiếu ăn, thiếu ngủ, những ngày lang thang hè phố... Những lúc đó, chắc là em tủi thân lắm. Nếu đó là em mình, chắc mình cũng đứt ruột mà chết vì thương mất thôi. Nghĩ đến mình: vừa ăn, vừa ngủ mà chả làm nên cái trò trống gì.

- Soi lại mình: nhìn là biết rùi, hìhì, không tự kiểm mình ở đây nữa. Chỉ biết là cần phải cố gắng và phấn đấu nhiều (câu này nhàm, nhưng mà chưa làm được, nên phải làm tiếp)

Bàn lựng với bà chị và mấy người bạn cực-siêu-cực-giỏi của chị, ai cũng nói là không tin cái câu chuyện này. Họ đã từng học ở Anh và biết xã hội bên đó, chuyện học hành bên đó như thế nào, nên nghi vấn rất nhiều điều trong bài báo đó. Riêng mình, thấy rằng dù câu chuyện đó có thật hay không, và thật bao nhiêu phần trăm thì mình vẫn muốn tin 100% câu chuyện đó. Đó là chuyện tốt cho bản thân mình thôi, đâu có hại gì mà không tin, nhỉ?

Tại sao lại không tin có chuyện cổ tích ở cái tuổi 25 nhỉ?

Hi vọng, bạn bè mình khi đọc được câu chuyện về cô bé này, sẽ biết làm việc và học tập tốt hơn, yêu cuộc sống của mình nhiều hơn.

- Năm mới, mong Tú sẽ gặp nhiều điều tốt đẹp hơn

2 nhận xét:

Mây 구름 nói...

Hi hi, ko có ý làm sụp đổ thần tượng của nàng. Nhưng tại thấy dạo gần đây báo chí viết bài từa lưa wá, chả có trách nhiệm với những gì mình viết nên gửi nàng bài này đọc chơi http://svuk.org.uk/forums/index.php?showtopic=25849&st=0&#entry511008 . Àh, mà link về bài "người đi ngược gió" trên báo tuổi trẻ cũng die luôn rồi. Chắc thấy viết bậy bạ wá nên ko dám để nữa.
Năm mới vui vẻ nàng nhé >:<

Eastboy nói...

Đồng ý hoàn toàn với câu này của mụ Trâu "...dù câu chuyện đó có thật hay không, và thật bao nhiêu phần trăm thì vẫn muốn tin 100%..." ^___^ Tin chuyện cổ tích ư, sao lại ko ^___^ Tự viết câu chuyện cổ tích cho bản thân và mọi người trong cuộc sống, sao lại ko ^__^

Đăng nhận xét