Thiệt tình, hôm qua đi chợợ, thấy cái áo len, đan rất đẹp nhé , không phải đan máy; len cũng rất đẹp-mình đoán len này cỡ nhỉnh hơn len Hàn Quốc mà mình vẫn mua, chắc đâu cũng hơn 300K/kg; mà cái áo í bán có 50K (tay dài hẳn hoi). Mình tính nhẩm, 50K hok bằng tiền mình đi mua len, chứ đừng có nói là kể thêm công đan.
Sốc tập 2, đi xem áo móc. Cái tiệm đó chém khoảng 700 - >1000K cho 1 cái áo đầm không tay. Cái áo đó, theo như tiền công mấy chị miền Tây làm, khoảng đâu trên dưới 100K. Tiền sợi, chắc khoảng chưa tới 100K. Tính ra cái tiệm đó lời khoảng 500K cho 1 cái áo đầm. Nghĩ lại mà thương cho mấy chị miền Tây, áo sợi móc đẹp cũng hok phải dễ (theo tay nghề của mình mà suy ra, hehe).
Từ ngày bước chân dzô cái hội của mấy chị đảm đang mới thấm thía cái câu: "Của một đồng, công một lạng". Ngày xưa, có quá trời áo len này, áo sợi này, rồi tranh thêu được chị cho này, mà có bao giờ thèm dùng đến đâu. Tối qua, ngồi lục lại bức tranh thêu nhỏ Mít tặng đã lâu rồi, mới thấy nó đẹp làm sao, dù là thêu bằng máy.
Rồi khi biết làm 1 món gì đó xâu xấu nhưng lại mún tặng cho bạn bè. Bởi khi làm mới biết, làm ra cái vật xâu xấu đó cũng là một vấn đề. Rồi lại thôi, bởi cũng biết rằng chỉ có người làm mới thấy được cái khó, cái đẹp của nó, còn người ngoài nhìn vô thì dửng dưng (từ kinh nghiệm dửng dưng của bản thân mà suy ra, hihi).
Cảm ơn vì những điều đơn giản cho mình biết quý hơn sức lao động và tấm lòng của mọi người.
Tình hình là bây giờ mới biết thêu X-stitch là 1 điều quá khó, không chỉ là đâm lên đâm xuống như mình vẫn làm. Cứ tưởng nó dễ, thế mà khó vượt sức tưởng tượng từ trước đến h. Làm sao 2 mặt y chang nhau, vẫn chưa thể làm được, dù đã có tài liệu. Pó tay chịu chết.
Tình hình là dạo này không có nhiều thơi gian cho thêu thùa, đan móc. Nên tình hình vẫn cứ là tình hình, huhu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét