Cẩn Thận

Hic, đầu năm hổng mún nói chuyện xui xẻo, nhưng mún nhắc mọi người tí thôi: mọi người chạy xe ngoài đường cẩn thận một tí. Năm hết Tết đến, hình như ai cũng vội vã. Đi đường cứ thấy tai nạn hoài, khiếp. Lên mạng, thấy cô bé Hứa Vỹ Luân xinh đẹp gì đâu á, cũng vừa mất vì tai nạn giao thông, thấy… ghê ghê. Mọi người có vội gì, cũng nhớ để ý đường đi hen. An toàn trên hết, acha. Chấm hết!

Mình nhớ bạn, bạn à. Bạn là người duy nhất bảo mình rằng, bạn muốn thấy mình cười. Là người bạn duy nhất cười với mình khi thấy mình lạnh lùng như băng. Bạn đã làm khối băng trong mình tan chảy rồi, nhưng khi mình biết cười nhiều hơn với cuộc sống, với mọi người xung quanh, thì mình chẳng còn cơ hội cười với bạn. Nhưng bạn có thể thấy mình cười, đúng không, từ thiên đàng? Thi thoảng, khi mình thấy như mình lại sắp đóng băng lại vì một lẽ gì đó, thường là sự cô đơn – như ngày cũ, mình lại nghe đâu đó quanh mình tiếng cười của bạn. Và khuôn mặt bạn khi bạn bảo bạn thích mình cười. Có những điều mình chưa nói với bạn, nhưng bây giờ chắc bạn hiểu cả, nhỉ? Mình yêu bạn, cô bạn nhỏ mãi tuổi lên 9 của mình.

Và mình nhớ, người anh rể chưa bao giờ làm đám cưới. Chỉ cần qua mùa đông, anh sẽ về, anh đã nói thế. Hôm đó, phát bài kiểm tra học kỳ Hóa, một tay cầm một lá thư, một tay cầm con mười tròn trịa duy nhất trong lớp, và khóc ngon lành. Lần đầu tiên khóc trước mặt cái lũ con trai quỷ sứ lớp mình mà chẳng e ngại. Buổi cơm trưa 3 người, mẹ đánh rớt chén cơm. Cả nhà nhìn nhau im lặng. Anh rể mất rồi, hình như mình đã thông báo như thế. Rõ ràng từng chữ. Không giọt nước mắt nào. Cả mẹ, cả ba. Cả mình. Lạnh buốt.

Mọi chuyện cũng trôi qua thôi, như ngày hôm nay sẽ là ngày hôm qua của ngày mai…

Sẽ là như thế…

3 nhận xét:

NGHI [aka AKIRA] nói...

Nhận làm tài xế xe ôm cho mọi lứa tuổi, an toàn, tiện lợi, hiện đại ^__^

MuaDong nói...

Hí hí, tin nóng hổi, hấp dẫn wé.
Nhưng mà théc méc, đi xe này có phải ôm hông?
Hổng ôm được đi hông? :-D

NGHI [aka AKIRA] nói...

Ôm là quyền lợi và nghĩa zụ của hành khách mờ... ^__^

Đăng nhận xét