Chúc Mừng Sinh Nhật




Sáng nay, nhiệt kế chỉ thân nhiệt >38 độ C. Nghĩa là đang sốt. Nghĩa là chân tay bủn rủn, đầu óc thì xoay mòng mòng. Nhưng không thể bỏ công việc đang gấp, vẫn lết đi làm. Cái công việc đó, cái cảm giác đi trong đường hầm, không thấy ánh sáng, rồi bỗng rơi vào nơi tràn ngập ánh sáng, rồi cái ánh sáng chói chang đó cũng mất đi, rồi lại chui vào một đường hầm khác còn tối hơn. Cảm giác này bao giờ sẽ chấm dứt đây?!?


Hôm nay là sinh nhật bạn. Không, chắc tôi không còn có cơ hội gọi bạn là bạn của tôi nữa, đúng không? Bởi tôi đã không có tư cách để làm bạn của bạn. Từ chối đến bên bạn trong lúc bạn cần một người bạn ở bên cạnh, tôi đã từ chối cái cơ hội đó rồi, phải không?


Tôi sẽ không mong chờ bạn tha thứ cho tôi. Ừ, tôi đáng bị như thế. Nhưng tôi vẫn muốn cảm ơn bạn vì bạn đã là người tôi có thể nói được cái tâm sự của con nhỏ tuổi rắc rối mà tôi chẳng thể nói cùng ai. Cảm ơn bạn vì có những giây phút tôi không còn biết mình là ai, mình đã hành động đúng hay sai, bạn vẫn luôn dịu dàng với tôi, cho tôi cái cảm giác an bình bởi còn một người bạn. Cảm ơn bạn bởi đã chê cách nói chuyện điện thoại dở tệ của tôi một cách thẳng thắn để tôi chú ý lại mình. Còn gì nữa nhỉ, cảm ơn vì bạn đã vì tôi mà làm một ông mai bất đắc dĩ.


Những điều ấy, tôi có thể cảm ơn bạn. Còn những điều tôi không thể nói, tôi sẽ cảm ơn bạn bằng cách nào đây.


Sinh nhật bạn, tôi không thể gặp. Nhưng tự sâu thẳm lòng mình, tôi vẫn mong bạn sẽ thành công, và sẽ cảm thấy hạnh phúc khi bạn gặp được người bạn yêu, dù đó là người đã quen, hay một người khác. Tôi mong bạn vẫn sẽ đứng vững như cây thông ấy, dù có rung rinh bởi gió thì chẳng đổ bao giờ. Bạn chẳng còn xem tôi là bạn nữa, nhưng trong tôi, bạn vẫn là một người rất đặc biệt bạn à, bạn của tôi.


Và những ban mai ấy , không hân hoan vui đón nắng

Giọt sương vẫn thấy mình cô đơn

......................

Và nước mắt , sao nỡ rơi khi nắng vẫn lung linh kỷ niệm ?

.....................

 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét