Ám ảnh, bởi hình bóng của một người chợt hiện ra khi nhìn lướt qua một hình dáng lạ...
Ám ảnh, ánh mắt một thứ Bảy trong cơn mưa oi nồng mùi đất...
Ám ảnh, một cái giọng quen mà lạ, rồi lại thoáng quen thuộc đến nao lòng...
Xin đừng nhìn em nữa, hỡi đôi mắt của ngày bão nổi...
Xin đừng nói với em nữa, với cái giọng nhẹ tênh như sẽ không có chuyện gì thay đổi...
Ám ảnh, với một lời xin lỗi chưa kịp nói cho những thay đổi bất ngờ của trái tim bé nhỏ... Xin lỗi...
Vẫn là ám ảnh với cuộc theo đuổi giấc mơ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét