Bởi Cuộc Đời Không Là Giấc Mơ...

Nói chuyện dzới bé Nu, mới thấy ít ra cũng còn có một người có thể hiểu những gì mình đã từng cảm nhận. Không biết cái cái cảm giác của bé có giống chính xác như cái cảm của mình hay không, thì cái giây phút được sẻ chia ấy, trong lúc này, đối với mình còn quý hơn rất nhiều thứ. Cảm ơn Nu :-) Và bởi cuộc đời không thật sự là một giấc mơ, ngủ một giấc và thấy mình đang sống trong những điều mình mong ước; cho nên hai đứa mình luôn phải cố gắng nhiều. Cố gắng cả trong cái suy nghĩ chống lại cái ... xung quanh mình, Nu nhỉ?

Và bởi cuộc đời không là những thước phim mình xem, nên cũng đừng hi vọng quá vào một người nào đó. Khi không còn có đủ tự tin để có thể đi bên cạnh người ấy, thì nên chọn con đường khác cho riêng mình - con đường mình có thể tự tin sải bước. Và khi không còn có thể hòan toàn tin tưởng một người nữa, thì phải mạnh mẽ mà rời bỏ đi, đừng cố chấp mà vương những nỗi buồn sương khói. Chỉ khiến mình khốn đốn mà thôi.

Và bởi vì đời không chỉ có những lời dịu ngọt, nên cũng đừng quá bất ngờ và sợ hãi khi nghe những lời nói nặng tai. Soi lại mình và vững vàng đi tiếp. Chẳng có gì phải sợ, phải lo.

Và bởi vì đời còn nhiều buổi nắng mai, đừng để mình như ngọn cỏ lau úa vàng trong buổi hoàng hôn lạnh. Có ích gì khi là người yếu đuối, sống phải có người chở che? Nếu là cỏ, hãy là ngọn cỏ tươi xanh, đón những giọt nắng mai buổi sớm, nhé...

Và bởi vì đời còn tràn đầy yêu thương, đã đến lúc rồi...

Phải quên cái cảm giác so close and so far đi. Chẳng có ích gì. Chẳng có ích gì. Chẳng có ích gì...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét