A DAY OF FULL EMOTION
- Thương: cái này nhảm, nhưng là cảm xúc có thực. Nhìn khuôn mặt mệt mỏi của anh Lee khi em trai mất, mình có cái cảm giác này. Tự nhiên, lại nhớ đến những người đã đi xa thân thuộc của mình. Nhớ ông bà nội, nhớ người bạn nhỏ, nhớ anh Bảo. Nhớ lại thời đó, mình mất thăng bằng rất lâu khi có 1 người ra đi. Cái cảm giác vừa đau đớn vừa trống rỗng, khó có thể nói được với ai. Mình hiểu.
- Giận và coi thường: đã định lên tiếng rồi, nhưng chả phải việc của mình, người ta có thể tự giải quyết được thì để người ta giải quyết. Không nên nhiều chuyện. Nhưng đang nói về cảm xúc mà, không thể bắt mình không cảm thấy gì được. Mặc kệ, mình cứ bình thản thôi. Không phải việc của mình, nhé!
- Vui: Má Gấu tui sắp đám cưới. Hồi trước Tết, ba Gấu của tui đi cưới dzợ, ba cười hớn hở hổng đành rồi, má Gấu cũng cười hớn hở luôn. Pó tay. Hóa ra là ba má tui đã có ý định bỏ lại con Trâu con một mình, hehe. Dzui thấy ghê lun. Thấy bạn bè yêu thương, rồi nên dzợ nên chồng, sống hạnh phúc, thế nên thấy dzui.
Bất ngờ: Cũng là cái chuyện đám cưới của má. Trời đất, Chủ nhật tuần sau bả đám cưới rùi mà bi giờ bả mới mời tui. Đúng thiệt là bà má Gấu của mình.
- Hơi bối rối: bên kia cứ hối hoài. Mà mình vừa mún xả hơi, vừa mún đỡ thấy giống như người "phản bội". Hehe. Cũng không biết ra làm sao nữa. Thôi thì cứ đi vậy. Sao giống "nhắm mắt đưa chân" dzậy nè trời :(
- ...: Là cái cô bé có đôi mắt ... đó. Mình không thể...
Ừ, thì chỉ còn 1 chút ..., một chút..., một chút..., một chút... Chỉ là những "một chút", chắc sẽ mau...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét