Vớ Vỉn

Lúc sáng, đã nói chuyện với anh Linh rùi, nói chung là thấy nhẹ nhõm 1/3. Còn nói với chị Bình, chưa thể mở miệng được. Chắc đợi ông sếp mình thông báo lun, chứ giờ thì không cách nào mà mở miệng ra được.

Anh Linh bảo: Đừng vì một cái gì đó còn mơ hồ mà từ bỏ. Lý trí còn vương vấn, con tim còn vương vấn, vậy sao lại có tiếng nói trong mình bảo đã đến lúc rồi?!? Ừ, mơ hồ quá.

Bất cứ ai cũng sẽ nghĩ rằng, mình vẫn còn "nghiệp dư" quá, còn lý tưởng quá và còn coi nhẹ công việc, sự nghiệp. Ừ, cũng vì lý tưởng quá, nên mình đã dặn lòng sẽ chỉ theo cái ngành này suốt đời, hoặc không theo gì cả. Cũng vì lý tưởng nên bắt mình nghiêm khắc với bản thân mình. Cũng vì lý tưởng nên không thể làm theo cái trái với điều con tim mình bảo. Ừ, thế thôi.

Ừ, thỉ thế thôi.

Chuyện dzui dzui trong ngày:

Sư Phụ bày cho một con nhỏ không có đầu óc kinh tế chơi chứng khoán. Nói qua nói về, Sư Phụ mới nói sư phụ còn đang trong "gian đoạn tìm hiểu", chưa chơi. Pó tay sư phụ thật đấy. Nhưng mà biết thêm mấy cái nguyên tắc cũng hay hay, hehe

Chuyện vớ vỉn trong ngày: Là cái mail của ông sếp. Mắc mớ gì, new staff đã hoàn thành tất cả các bước cần làm, vậy những cái gì phía sau sao lại là "new staff handling mistake". No way. Không phải cái gì cũng nói thẳng thừng được, nhưng cái gì cũng phải rạch ròi, làm gì có chuyện không biết wrong ở đâu lại vin vào "new staff". Không phải cái gì cũng có thể nói nặng như chì, để rồi sau đó buông một câu "Sorry" nhẹ như gió. Rõ Khùng. Vớ vỉn!

Có phải lỗi tại giọt nước mà ly bị tràn?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét