Coffee, Coffee




"Cho tôi xin 1 ly coffee đi!"

Chắc chắn, nếu lần sau có vào lại, mình sẽ hăm hở như thế ^v^

Chả là tối qua có ăn chơi tí tí, hihi. Và được bạn Anu đẫn đi quán cafe Thiên Hồng trên đường Tú Xương á. Phải tranh thủ post cái bài này cho nó hot. Chứ nếu không, bạn Chua Cay mà trưng cái ảnh nghệ thuật của bạn í lên, hay là chờ bạn Anu áp dụng cái công thức rating siêu đẳng của bạn í rồi, thì em... chả có gì để nói hết, hihi.

Nghe giới thiệu lâu rồi, nhưng mà hôm qua mới được dẫn đi. Thiệt tình, cảm giác đầu tiên khi nghe cái tên quán, nghe... sao mà chả có gì gọi là nghệ thuật hết, lại có phần... quê quê nếu so với tên một loạt quán trong thành phố: Sỏi đá, Cõi riêng, Lối về, Dạ Khúc, Tìm về Chốn xưa... Nhưng mà đi rồi thì mới biết, hữu xạ thì sẽ tự nhiên hương :)

Thôi, nói dzô vấn đề chính vậy. Thiên Hồng có khu ngoài trời tương đối hợp nhãn, nhất là cái bàn ngay góc khuất lối vào. Lúc ra về, phát hiện ra, những bản nhạc đang chơi trong phòng chả có lọt ra đây tí nào, khu này nghe nhạc rất tĩnh, rất êm và mượt. Sẽ hợp nhãn hơn, nếu ở đây hổng có mấy cái xe máy, hihi.

Trong phòng nghe nhạc, thật ra, mình cũng không thích lắm. Thì bi h đất chật người đông, nên quán nào cũng kê rất nhiều bàn ghế, chứ chẳng riêng gì Thiên Hồng. Có cảm giác như đang ngồi trong phòng đãi tiệc đám cưới, ý mình nói mấy cái dãy bàn í :) . Không có nhiều góc khuất theo sở thích của mình. Được cái trong phòng này nghe nhạc thì ấp hơn bên Nếp rất nhiều. Cái phòng nì, chỉ cho 7 điểm thôi. Và còn có những bức tranh treo rất hợp với nhạc chơi trong quán, nên cộng thêm 1 điểm.

Cái chỗ ...ấy ấy: hihi, chả hiểu sao, khi đi quán cafê, mình hay thích nghía chỗ này. Và dựa vào đó mà đánh giá cái mức đẹp của quán. Nó cũng như nhìn thấy 1 vật, bên ngoài thì đẹp đẽ, bên trong mà xấu xí, dơ bẩn thì... hix hix. Cái chỗ nì hổng bằng bên Sỏi đá, nhưng cũng hông tới nổi nếu so sánh với mấy nàng Hi-end hay Nếp (cái chỗ ấy của Nếp, mình chỉ cho có 1 điểm, bên Hi-end, mình chỉ cho có 1,5đ. Cái đó là điều đáng thất vọng nhất của mình về Hi-end, hihi).

Nếu mà xét như vậy thì chả có gì làm cho mình thích, nhỉ? Thật ra, cái mình thích nhất nhất nhất ở Thiên Hồng là nhạc. Hihi, mê nhạc nên dễ bị dụ dỗ là dzậy đó.Hầu hết những bản nhạc được chơi tối qua, đều là những bản nhạc quen thuộc, nhưng mà là những bản nhạc mình rất thích. Thế nên, thích nhạc 1 thì thích gấp đôi bởi vì nhạc hợp gu. Tối qua, nghe cái bài "Cô đơn" được đánh rất hay nhé, cả "Giọt nắng bên thềm" cũng thế. Chỉ tiếc một tí, cái bài bàn mình yêu cầu thì lại hổng được chơi hay lắm. Nói về người chơi nhạc, theo "điều tra" được từ anh trong quán, thì có 6 người chơi luân phiên nhau. Thế nên lần sau sẽ đi nữa, hi vọng sẽ gặp những người khác, xem nhạc ra làm sao. Hồi tối í, chắc cô đánh Cello hơi tâm trạng, nên nhìn mặt cô rất ngầu. Nhưng mà cô chơi cũng hay chứ không phải dở. Cả chú Violin và anh Piano cũng thế. Nghĩ tới ba người chơi tới qua, mình lại nhớ tới cái anh chàng chơi violin đỏm dáng, chải chuốt và điệu đàng bên Nếp. Tởm.

Còn đồ ăn, chưa ăn nên không biết.

Thức uống, không biết 2 em kia thế nào, chứ mình thì thấy ổn hơn Hi-end.

Nói túm lại, là TUI THÍCH NHẠC Ở CÁI QUÁN NÌ QUÁ ĐIiiiiii

Hihi, viết 1 bài về cái điều mình thích, và cứ như tụng kinh. Đúng là chỉ viết câu cú được được khi có tí tâm trạng, hì hì. Viết bài nì, như bạn Anu viết về Bình yên, heheheh (có người nổi mụn)

Thiên Hồng à, hẹn gặp lại nhá.

2 nhận xét:

M-Virgo nói...

Trời ơi, lẹ quá à... nhưng bà có post lên 2, 3 hay... ngày nữa thì cũng lẹ hơn Anu vì dạo này tui mù net rùi hihihi
Để đợi bà Chua cay xem chụp hình nghệ thuật vậy thì bài viết nghệ thuật cỡ nào hahahahah

vitbup nói...

uh. Lần sau nhớ rủ tao. He he

Đăng nhận xét